Chọc nhầm sếp lớn

By Esther020

498K 7.4K 54

Cô là con gái của Lâm Khải Nghiệp tổng giám đốc công ty Lương Thị, con gái hợp pháp, được luật pháp bảo vệ. ... More

Chương 1: Xem mắt, Kết hôn
Chương 2: Tiền Mừng
Chương 3: Nhất Định Sẽ Tổ Chức
Chương 4: Đừng sợ
Chương 5: Cái gì
Chương 6: Hư hỏng
Chương 7: Tự cho mình thông minh
Chương 8: Rốt cuộc là nhân vật như thế nào
Chương 9: Không biết tự lượng sức mình
Chương 10: Quen một ngày
Chương 11: Tôi chơi với cô
Chương 12: Nỗi khiếp sợ vẫn còn
Chương 13: Đáng giá sao?
Chương 14: Địa vị?
Chương 15: Mê thích
Chương 16: Ghen tị
Chương 17: Sạch sẽ
Chương 18: Vấn đề bạn trai cũ
Chương 19: Cục cưng
Chương 20: Nghĩ quá nhiều
Chương 21: Sợ hãi hay là dối trá?
Chương 22: Cảm giác
Chương 23: Chiếc nhẫn mới
Chương 24: Quay về
Chương 25: Không thử
Chương 26: Chờ xem
Chương 27: Cô cho rằng
Chương 28: Trả lời thế nào
Chương 29: Trịnh trọng
Chương 30: Cần gì cứ một mực đòi
Chương 31: Nhường đường
Chương 32: Chịu đủ rồi
Chương 33: Thật tốt
Chương 34: Có việc gấp
Chương 35: Tuần sau
Chương 36: Xui xẻo
Chương 37: Tôi van cô, buông ra đi!
Chương 38
Chương 39: Đến chỗ tôi ngồi một chút
Chương 40: Việc quan trọng
Chương 41: Không cần nữa
Chương 42: Chỗ dựa vững chắc
Chương 43: Làm cái gì
Chương 44: Qua cầu rút ván
Chương 45: Quá mập mờ
Chương 46: Giới thiệu
Chương 47: Đưa ra thị trường
Chương 48
Chương 49: Có chút rảnh rỗi
Chương 50: Câu nói đột phá
Chương 51: Anh đoán tôi đoán
Chương 52: Không tồi
Chương 54: Chỉ mới bắt đầu
Chương 55: Sẽ không
Chương 56
Chương 57: Bà nên cảm ơn tôi
Chương 58: Em nhớ chuyện đã hứa với anh
Chương 59
Chương 59.2
Chương 60
Chương 60.2
Chương 61
Chương 62
Chương 62.2
Chương 63: Không sợ chán ngấy
Chương 63.2
Chương 64: Nghiêm túc suy nghĩ
Chương 64.2
Chương 65: Bố trí tỉ mỉ
Chương 66: Trêu chọc
Chương 67: Cả nhà
Chương 68: Bữa tiệc
Chương 69: Đối nghịch, đáp trả
Chương 70: Khiến ông chê cười rồi
Chương 70.2
Chương 71: Giống kiểu gì
Chương 72
Chương 73: Tự ra tay
Chương 73.2
Chương 74: Hôm nay không muốn
Chương 75: Hôm nay không muốn (2)
Chương 76: Cô có ranh giới cuối cùng của cô
Chương 77: Hoàn hảo
Chương 78: Không sao
Chương 79: Không nhìn ra
Chương 80: Nghĩ không ra
Chương 81: Đấu giá từ thiện
Chương 82: Logic gì đó
Chương 82.2
Chương 83: Chúng ta ly hôn
Chương 84: Về với ông bà
Chương 85: Xui xẻo
Chương 86: Đánh một trận
Chương 87: Ông chủ đến
Chương 88: Ông chủ tới (2)
Chương 89: Chưa ra hình dáng
Chương 90: Kình thiên một trụ
Chương 91: Xử lý như thế nào
Chương 92: Tình yêu của anh quá ích kỷ
Chương 93: Cảm ơn anh đã chăm sóc tôi
Chương 94: Thổ lộ tình cảm
Chương 95: Em không đồng ý
Chương 96: Nháy mắt liền cạn sạch
Chương 97: Em không sao chứ
Chương 98: Anh ăn gì vậy
Chương 99: Quay về làm gì?
Chương 100: Càng thêm kịch liệt
Chương 101: Tin tưởng
Chương 102: Khi nào
Chương 103: Không phải điều em muốn
Chương 104: Đều trách bà
Chương 105: Đã từng trải qua
Chương 106: Phân lượng quá nặng
Chương 107
Chương 108: Đừng để ý
Chương 109
Chương 110
Chương 111: Xoay người bỏ đi
Chương 111.2
Chương 112: Kết thúc
Chương 112.2

Chương 53: Anh đến nhà tôi

3.3K 43 0
By Esther020

  Kim Hạo tin tưởng rằng, lần này muốn hợp tác với Lâm Khả Lan, cần tốn không ít hơi sức, để bày tỏ thành ý.

Nhưng vừa nghe Kim Hạo nói như vậy, lúc này mới phát hiện ra, Lâm Khả Lan có thể lên được vị trí này, không phải hoàn toàn dụa vào đàn ông, có chút kiên quyết.

Lâm Khả Lan nói chuyện cực kỳ mịt mờ, cô chỉ bày tỏ, mình sẽ hợp tác với Kim Chính Minh, mà Kim Chính Minh vẫn muốn hạ anh ta xuống.

Lời nói không rõ, làm mọi chuyện rối lên.

Kim Chính Minh nghĩ muốn đẩy anh ta đi, làm sao anh ta có thể để mặc người ức hiếp!

Lâm Khả Lan quả thật có chút ý tứ.

Sau khi Kim Hạo rời đi, Khả Lan đi thẳng tới phòng làm việc, vừa mới vào cửa, cô liền nhìn thấy bóng dáng quen thuộc.

Cố Thành Viêm.......

"Cố thủ trưởng!" Khả Lan không khỏi nở nụ cười yếu ớt, chào một tiếng, đóng cửa, đi về phía Cố Thành Viêm, nhưng lại chợt dừng bước, nhìn khắp phòng.

"Sao anh lại tới lúc này?"

Lúc bọn họ tách ra, có nói rằng không gặp mấy ngày, nhưng lúc này Cố thủ trưởng lại nghênh ngang xuất hiện tại phòng làm việc của cô, phá hư kế hoạch phải làm sao?

Nghĩ đến đây, Khả Lan ngửa đầu, con ngươi đen nhánh, nhìn thẳng Cố Thành Viêm, cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi, cô còn chưa kịp mở miệng nói chuyện.

Khóe miệng Cố Thành Viêm chợt nở nụ cười, đưa tay ôm cô vào lòng, híp hai mắt nhìn cô.

Trong lòng Khả Lan hoảng sợ, theo bản năng uốn éo người, muốn từ trong ngực anh thoát ra.

Trong đầu cô chợt lóe.......

Đây là phòng làm việc của cô, Cố Thành Viêm, chẳng lẽ muốn ở đây.......?

Khả Lan giãy giụa, không thể nghi ngờ là không thể dùng, bàn tay của đàn ông, gắt gao ôm eo cô, hai mắt tối tăm, nhìn chằm chằm cô.

Thấy vẻ mặt Cố Thành Viêm, Khả Lan hơi ngừng lại, giật giật cơ thể, vội vàng nói: "Chuyện kia, từ từ."

Trình diễn kích tình trong phòng làm việc, cô không có gan này.

Mặc dù cô biết, phần lớn đàn ông là động vật ngẫu hứng, ngộ nhỡ thật thích thú, đừng nói trong phòng làm việc, không chừng ở một góc nào cũng có thể bộ phát thú tính.

Nghĩ đến đây, Khả Lan khẽ run lên....Cô đang nghĩ cái gì!

Cố thủ trưởng là người như vậy sao?

"Chuyện gì?" Cố Thành Viêm nghe Khả Lan nói, chợt chỉnh lại vẻ mặt, không hiểu hỏi lại Khả Lan, hai mắt tối tăm, trước sau như một không thấy đáy, giống như biển sao mênh mông; tựa như không có gì.

Khả Lan ngước mắt, đưa tay dùng sức kéo bàn tay Cố Thành Viêm trên eo mình, rồi sau đó lùi hai bước, con ngươi đen nhánh, quan sát Cố thủ trưởng.

Thấm thoát cô lại giơ hai tay lên, nâng cằm, lộ ra bộ dáng như đang suy nghĩ.

"Lần đầu tiên của anh là với ai?" Chợt, Khả Lan nhớ tới một câu nói, mở miệng hỏi.

Là vợ, có quyền được biết chuyện này.

Khả Lan đột nhiên hỏi như vậy, khiến Cố Thành Viêm bất ngờ.

Vốn dĩ sắc mặt anh bình tĩnh, đột nhiên tối sầm, môi mỏng mím chặt, hai mắt tối tăm nheo lại, trong mắt lóe lên vẻ lúng túng.

.......Tạm thời không có lần đầu tiên.......

Một lúc sau......

Cố Thành Viêm không trả lời, Khả Lan cảm thấy kỳ quái, Cố thủ trưởng cũng gần ba mươi tuổi rồi, chẳng lẽ vẫn còn là xử nam?

Ừ.......Nhìn cũng không giống.

Nghĩ đến đây, Khả Lan đột nhiên hứng thú, chẳng lẽ......liệt dương?

Lúc này Khả Lan mới nghiêm túc nghĩ lại, từ nhà họ Cố tới" Danh Tước" cho đến hiện tại, Cố thủ trưởng, nhìn qua, bóng dáng cao lớn, nhưng có một chút.......Hình như cô chưa từng thấy anh cương cứng bao giờ.

Vì vậy, ánh mắt Khả Lan dần đi xuống, ngừng lại chỗ nào đó, không nhìn ra cái gì.

Rồi sau đó......Khuôn mặt cô chợt căng thẳng, lúc này Cố Thành Viêm chợt nâng đầu cô lên.

  Bốn mắt nhìn nhau.


Hai mắt Khả Lan không thể che giấu nhiều hứng thú, toàn bộ đều bị Cố Thành Viêm nhìn thấy.

"Yên tâm, quyết không ảnh hưởng tới hạnh phúc của cô." Hình như Cố Thành Viêm chỉ liếc mắt một cái liền nhìn thấu suy nghĩ của Khả Lan, cười một tiếng, chậm rãi trả lời Khả Lan.

Câu nói có hàm ý khác, trầm bổng du dương.

Nghe thấy lời Cố Thành Viêm nói, khuôn mặt trắng nõn của Khả Lan ửng hồng, cô cúi đầu, nghĩ muốn che giấu, mặt lại bị anh thổi mạnh một cái, bốn mắt nhìn nhau.

Lúc này, hai mắt anh tối như mực, ánh mắt cô đen nhánh trong suốt.

Cốc......Cốc......Cốc......

"Giám đốc, Diệp Huệ tới."

Chợt, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

Diệp Huệ tới.

Biết Diệp Huệ tới, Khả Lan đẩy tay Cố Thành Viêm ra.

"Tôi có việc, anh về trước đi, đợi......Chuyền này xong, anh......tới nhà tôi." Khả Lan nói tới đây, hai mắt cụp xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, không nói gì nữa.

Cố Thành Viêm vừa nghe Khả Lan nói như vậy, cười, gật đầu, nhấc chân rời đi.

Thật ra thì anh chỉ muốn tới thăm cô một chút.

Sau khi Cố thủ trưởng rời đi không lâu.

Diệp Huệ được thư ký dẫn vào, khuôn mặt nhỏ nhắn khô héo, cái trán có mấy cái mụn đỏ.

Cô ta vừa vào phòng, liền thấy Lâm Khả Lan ngồi trên ghế dành cho giám đốc, khẽ nheo hai mắt, đôi môi đỏ tươi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, quần áo ngăn nắp.

Bỏ đi dáng vẻ mộc mạc cùng với việc làm quan hệ xã hội, lúc này Lâm Khả Lan cao quý và tự tin, khiến cho cô cảm thấy, người trước mắt không phải là Lâm Khả Lan mà cô ta từng biết, mà là một giám đốc trẻ tuổi hoàn toàn cao quý.

"Ngồi đi." Khả Lan thấy vẻ mặt hoảng hốt của Diệp Huệ, khẽ cười bảo cô ta ngồi xuống.

Bản tính Diệp Huệ thiện lương, nhưng tính tình cô độc, muốn cô ta làm thư ký, tất nhiên phải thu hẹp lòng người trước!

Khả Lan thừa nhận mình có chút thủ đoạn với Diệp Huệ, nhưng cô cũng không có ác ý.

Nếu như Diệp Huệ không phải con của dì Vương, cô cũng sẽ không tin tưởng để Diệp Huệ ở bên cạnh mình.

Diệp Huệ nghe Khả Lan nói, ngước mắt, sau đó lại rũ mắt xuống, ngồi vào trên ghế cách Khả Lan không xa.

Từ nãy đến giờ cô ta không nói gì, không phải vì không biết phải nói gì.

Thật vật vả mới tìm được công việc không chỉ nhẹ, mà còn có lương cao.

Nghe nói bây giờ Lâm Khả Lan là giám đốc "Quật Khởi", cô ta liền thử tới tìm cô, vốn nghĩ, nếu bị người ta ngăn ở ngoài cửa, không cho phép đi vào, cô ta sẽ quay về, nghĩ cách khác.

Nhưng không ngờ, cô ta đến, liền có người nhận ra cô ta, biết cô ta đã từng là hàng xóm của Lâm Khả Lan, dẫn cô ta tới.

Phòng làm việc cao cấp, cô từng muốn sau khi tốt nghiệp đến công ty như thế này làm việc, chỉ tiếc......Trình độ học vấn của cô ta thấp, lại không có kinh nghiệm làm việc.

Công ty lớn, căn bản sẽ không cần cô.

Cô ngẩng đầu, nhìn về phía Lâm Khả Lan, ánh mắt nhìn tấm hình Lâm Khả Lan đặt trên bàn làm việc, là hình chụp người nhà cô ta cùng với Lâm Khả Lan và dì Tố Phương.

Lâm Khả Lan vẫn giữ lại!

Chợt, trong lòng Diệp Huệ xông lên cảm giác không nói được, cô ta lớn lên từ nhỏ cùng Lâm Khả Lan, cùng nhau đi học, cùng lên đại học, thậm chí cùng thích một người.

Chỉ là sau khi Lâm Khả Lan nghỉ học, làm quan hệ xã hội.

Cô ta nghe người ta nói, loại công việc đó, không phải là công việc mà cô gái đứng đắn nên làm, Lâm Khả Lan ở bên ngoài không sạch sẽ, cô ta không muốn dính vào.

Cho dù cô ta cảm thấy, Lâm Khả Lan sẽ không thay đổi thành như vậy, nhưng.....Cô ta đã từng nhìn thấy Lâm Khả Lan cùng Triệu Lạp Dương.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Diệp Huệ dừng ở tấm hình trên bàn.

Thật ra thì, Khả Lan vẫn giống như trước, vẫn xem cô ta là bạn.  

Continue Reading

You'll Also Like

74.9K 2.1K 41
Tris... She has a passion for snowboarding and her family owns a ski lodge. She has a group of friends that all look out for each other, and everyone...
71.2K 479 69
Author: Shui Ganpi Type: Time Travel and Rebirth Status: Completed Synopsis: Wen Rou, who had just finished the college entrance examination, travele...
427K 20.1K 36
Parvati is a simple girl, serving her time at the royal palace in Rajasthan as a personal maid of the crown prince. She has been working there for ye...
1.1M 56.2K 63
ABHIMANYU RATHORE :- Rude , workaholic CEO of Rathore Empire .Devilesing hot , every girls drools over him .But loves his family to dearest . . SAKS...