[BHTT - EDIT HOÀN] Sau Khi Ch...

By hathu410

79.5K 4.3K 403

Câu chuyện ngọt ngào chua chát về việc theo đuổi người yêu Giai đoạn đầu: Đại tiểu thư cao ngạo với dục vọng... More

Giới Thiệu
Phần 1: Học Đường - Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Phần 2: Đô Thị - Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138: Kết thúc
Phần 3: Ngoại truyện - Chương 139: Góc nhìn của Đàm Vân Thư 1
Chương 140: Góc nhìn của Đàm Vân Thư 2
Chương 141: Góc nhìn của Đàm Vân Thư 3
Chương 142: Tiểu Du cầu hôn
Chương 143: Đám cưới
Chương 144: Đón năm mới sau hôn lễ
Chương 145: Tiệc thường niên sau khi kết hôn
Chương 146: Nếu như ngày đó Thư Thư đưa là thư tình 1
Chương 147: Nếu như ngày đó Thư Thư đưa là thư tình 2
Chương 148: Buổi concert sau khi kết hôn
Chương 149: Đi nghỉ dưỡng sau khi kết hôn
Chương 150: Thẩm Ánh Chi x Ninh Cảnh 1
Chương 151: Thẩm Ánh Chi x Ninh Cảnh 2
Chương 152: Thẩm Ánh Chi x Ninh Cảnh 3
Chương 153: Toàn Văn Hoàn
Phúc lợi 1: Sinh nhật 28 tuổi của Đàm Vân Thư
Phúc Lợi 2: Nước ấm và bánh trứng

Phúc Lợi 3: Gặp Đối Đối

127 15 2
By hathu410

*Đối Đối là con gấu trúc Đàm Vân Thư nhận nuôi ở Dung Thành. Đặt tên là Đối Đối vì lấy từ đối trong câu: Trời đối đất, Phương đối Viên 

Tháng Tư, khu bảo tồn gấu trúc ở Dung thành chật kín người. Từ sáng sớm, đã có rất nhiều du khách nhanh chân vào tham quan lứa gấu trúc đầu tiên vừa chào đời.

Phương Du và Đàm Vân Thư thì không vội vàng như vậy. Mãi đến mười giờ sáng, hai người mới thong thả rời khách sạn.

Để có được kỳ nghỉ tình yêu năm ngày lần này, cả hai đã tất bật làm việc không ngơi nghỉ suốt một tháng trời. Vì trước đây bận rộn nên vẫn chưa có thời gian đến thăm "cô con gái" Đối Đối của mình, lần này họ đặc biệt chọn Dung thành làm điểm đến, và địa điểm đầu tiên tất nhiên phải là khu bảo tồn gấu trúc.

Khách sạn họ ở là của nhà mình, nhân viên ở đây đều biết rõ hai người.

Nhưng chuyến đi này không dính dáng gì đến công việc, nên mấy cô nhân viên lễ tân chỉ mỉm cười nhìn theo họ ra cửa, rồi lặng lẽ cảm thán với đồng nghiệp:"Đẹp đôi thật đấy!"

"Đẹp đôi" là cụm từ mà ba năm nay Phương Du và Đàm Vân Thư nghe không ít lần. Đặc biệt là từ khi Đàm Vân Thư mở tài khoản trên mạng, những bình luận kiểu này càng xuất hiện thường xuyên trước mắt họ, thành ra cả hai đã quen với điều đó.

Tất nhiên, từ góc nhìn của Đàm Vân Thư, mấy lời ấy có hay không cũng chẳng quan trọng, hoàn toàn không ảnh hưởng đến tình cảm của cô với Phương Du, càng không ảnh hưởng đến nhận định chắc chắn của cô.

Phương Du tất nhiên là người hợp với cô nhất rồi. Nếu không phải Phương Du thì còn ai khác nữa?

Ngồi vào ghế sau xe, Đàm Vân Thư định theo thói quen kiểm tra hộp thư điện tử, nhưng khi quay sang nhìn thấy Phương Du bên cạnh, ý định ấy liền bị dập tắt.

Cô nghiêng người, theo ánh mắt của Phương Du nhìn ra ngoài cửa sổ, hỏi: "Đang nhìn gì vậy?"

"Đang nghĩ lại lần trước đến đây cùng cậu."

Phương Du nghiêng đầu, khoảng cách giữa họ được kéo gần lại, cô chớp mắt, nói: "Lần này cậu không được vừa ăn cay vừa ăn đồ lạnh nữa, kẻo lại vào viện như lần trước."

"Vào viện rồi cậu sẽ không quan tâm mình nữa sao?"

"Sẽ không."

"Vậy thì..." Đàm Vân Thư đặt tay lên eo cô, cố tình kéo dài giọng: "Mình cứ muốn thử xem sao."

Phương Du nhìn cô, đôi mày khẽ nhíu lại, nhưng không nói lời nào.

Đàm Vân Thư lập tức dựa sát vào, thân mật dụi đầu vào vai cô: "Mình chỉ nói vậy thôi, mình không muốn vợ lo lắng đâu."

"Cậu đúng là..."

Phương Du nắm lấy bàn tay đang đặt trên eo mình, hôn nhẹ lên má cô, mỉm cười nói: "Ừm, đừng làm mình lo lắng."

Sự nghiệp của Phương Du giờ đây đã hoàn toàn ổn định, cô được thăng chức làm phó tổng một chi nhánh của Tập đoàn Thẩm Thị, văn phòng làm việc chuyển sang một khu vực khác, xa hơn so với giới tài chính.

Nhưng cô và Đàm Vân Thư không hề rơi vào tình trạng "chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều". Ngoại trừ những chuyến công tác, hai người gần như gặp nhau mỗi ngày.

Từ khách sạn Quân Linh đến khu bảo tồn gấu trúc khá xa, hơn mười cây số.

Nửa tiếng sau, chiếc xe cuối cùng cũng dừng lại.

Tài xế lái xe đi nghỉ, hai người họ xuống xe, xếp hàng ở cổng chính để vào khu bảo tồn.

Đối Đối đã được đưa ra khu trưng bày, nằm trong một khu khá xa. Thực ra họ có thể liên hệ nhân viên hỗ trợ, nhưng sau khi cân nhắc, hai người quyết định hòa mình vào dòng khách tham quan để tự mình trải nghiệm.

Lúc này, thời tiết rất đẹp, nắng không quá gắt, nhiệt độ khoảng hai mươi độ, không nóng cũng không lạnh.

Chỉ có điều, làn da của Đàm Vân Thư vừa trắng vừa nhạy cảm, nhất định phải che ô.

Sau khi vào khu bảo tồn, Phương Du lấy ô từ trong túi ra để che cho cô, không để cô tự cầm.

Nhưng việc che ô khiến họ không thể nắm tay nhau.

Đàm Vân Thư giành lấy cán ô, gấp lại, nghiêm túc nói: "Không được."

"Không được cái gì?"

"Bé, chúng ta phải nắm tay nhau." Đàm Vân Thư đan tay mình vào tay cô, nói với vẻ đầy nghiêm trọng: "Nhân viên ở đây nói Đối Đối rất thông minh, lỡ đâu nó thấy chúng ta không nắm tay lại nghĩ rằng chúng ta đang cãi nhau thì sao? Chúng ta đâu có cãi nhau."

Phương Du: "...!"

"Mình đã thoa kem chống nắng rồi."

Đàm Vân Thư dùng tay còn lại chỉ vào xung quanh: "Hơn nữa, cậu nhìn xem ở đây nhiều tre thế này, ánh nắng cũng đâu chiếu vào được mấy."

Phương Du dễ dàng nhìn thấu chiêu trò của cô: "Muốn nắm tay mình mà còn phải viện cớ sao?"

"..."

Phương Du siết chặt tay cô hơn, bước về phía trước: "Đi nào, em bé Thư Thư."

Khóe môi Đàm Vân Thư cong lên, cô bước đi bên cạnh Phương Du.

Gió mang theo hương thơm dịu nhẹ của tre trúc, hai người vừa đi vừa ngắm cảnh. Họ nhìn thấy những chú gấu trúc dễ thương khác, chim công, thậm chí cả những chú gấu trúc đỏ. Khu vực này có rất nhiều loài động vật đáng yêu.

Trời vẫn đang xuân, khung cảnh trước mắt ngập tràn sức sống.

Nhưng dù đã chuẩn bị kỹ lưỡng, họ vẫn đánh giá thấp khu bảo tồn sau khi mở rộng.

Đi không biết bao lâu, Đàm Vân Thư là người đầu tiên thấm mệt.

Cô tìm một chiếc ghế ngồi xuống, ngẩng đầu lên nhìn Phương Du, người đang che nắng cho mình, rồi nói: "Chân mình hơi mỏi." Cô nhanh chóng đổ lỗi, "Tại cậu đấy."

Phương Du đưa tay xoa nhẹ lên đầu cô, nghe vậy thì bật cười: "Tại mình? Đêm qua chẳng phải là cậu nhất quyết kéo chị..."

Dù vậy, vì xung quanh có người lạ, cô đành nuốt nửa câu còn lại vào trong.

"Mình không quan tâm."

Phương Du lấy khăn giấy từ trong túi ra, cúi xuống nhẹ nhàng lau lớp mồ hôi mỏng trên cổ Đàm Vân Thư.

Lúc này, khi đã đến gần hơn, Phương Du khẽ cười: "Là cậu đêm qua cứ kéo mình để phân thắng thua mà bé."

Cô cố tình ghé sát tai Đàm Vân Thư, hạ giọng nói: "Chơi đến mức chân mềm nhũn ra, giờ lại quay ra đổ lỗi cho mình?"

Đàm Vân Thư liếc mắt nhìn xung quanh một vòng, rồi nghiêng đầu nói nhỏ: "Đêm qua khóc lóc xin tha chẳng phải là cậu sao?"

Phương Du im lặng một lúc, rồi đáp: "Ít nhất bây giờ mình không nghĩ đến việc đổ lỗi."

Đàm Vân Thư cười đến nheo cả mắt: "Được rồi, chiến tranh đình chỉ."

Hai người ngồi dựa vào nhau trên ghế, đầu chạm vào nhau, cùng nhau xem những bài viết và hình ảnh liên quan đến khu bảo tồn trên mạng.

Đối Đối đã bắt đầu được trưng bày từ năm ngoái. Nhờ vào sự thông minh và ngoại hình đáng yêu, nó thu hút một lượng fan đông đảo trên mạng. Thỉnh thoảng, hai người lại tìm xem các video về Đối Đối. Dù nhân viên vẫn gửi báo cáo thường xuyên, nhưng những video do cư dân mạng quay lại có cảm giác khác biệt.

Cả hai xem mà lòng mềm nhũn.

Nhớ đến "con gái" của mình, hai người nghỉ ngơi một lúc rồi vội vàng đi đến khu trưng bày của Đối Đối.

Sau hơn nửa giờ nữa đi bộ, họ cuối cùng cũng đến nơi.

Đối Đối đang ngồi trên giá gỗ, nhàn nhã gặm táo, đôi tai mềm mại khẽ động đậy. Những người xung quanh liên tục bấm máy ảnh, âm thanh "tách tách" vang lên không ngừng.

Phương Du lấy điện thoại ra chụp: "Ôi, bàn chân này to ghê! Nhìn khỏe thật!"

Đàm Vân Thư thì quay video, vừa quay vừa nhớ lại: "Lần đó, trong số rất nhiều gấu trúc, không hiểu sao mình lại quyết định chọn con bé làm con gái của chúng ta..."

Nghe vậy, một vài fan ruột của Đối Đối đứng gần đó liền tự nhiên bắt chuyện: "Đối Đối cũng là con gái của bọn tôi mà!"

Một người còn tiếp lời: "Đối Đối từ nhỏ đã được tiểu thư Đàm Vân Thư của khách sạn Quân Linh nhận nuôi, sống đúng kiểu công chúa luôn!"

Dù Đàm Vân Thư nhận nuôi Đối Đối với tư cách cá nhân, không dùng danh nghĩa khách sạn Quân Linh, nhưng tên tuổi của cô trên mạng đủ lớn để những người yêu mến Đối Đối biết đến điều đó.

Đàm Vân Thư nghe những lời này, chẳng hề tỏ vẻ ngượng ngùng: "Thật sao? Thế thì tiểu thư này có mắt nhìn đấy chứ."

Phương Du liếc cô một cái, nhịn không được bật cười, nhưng cũng phụ họa thêm: "Tôi cũng thấy vậy."

Đàm Vân Thư nghiêng đầu, bốn mắt giao nhau.

Cô còn đưa tay nhéo má Phương Du một cái: "Dễ thương quá..."

Phương Du nhìn cô bằng ánh mắt cảnh báo, nhắc nhở cô nên tiết chế vì đang ở chỗ đông người.

Đàm Vân Thư lại quay sang nhìn Đối Đối, lúc này đã bắt đầu nhấm nháp những chiếc lá tre, khóe môi cong lên, tâm trạng cực kỳ vui vẻ.

Họ ở bên Đối Đối hơn nửa tiếng rồi mới rời đi.

Vừa đi, Đàm Vân Thư vừa lướt album ảnh trên điện thoại: "Mình nghi ngờ mình đã chụp đến cả vạn tấm ảnh của con bé."

"Mình cũng thế."

"Nhưng cậu thì mình chụp đến hai vạn tấm!"

"Mình cũng thế."

Đàm Vân Thư cất điện thoại, nắm lấy tay Phương Du, cười tươi hỏi: "Sao hôm nay cậu chỉ biết nói mỗi ba từ đó thế?"

"Còn nhiều từ khác nữa chứ."

"Từ nào?"

Phương Du dùng ngón tay gãi nhẹ lòng bàn tay cô, ghé lại gần hơn, âm lượng vừa đủ để người đi ngang cũng có thể nghe thấy.

Đôi mắt cô ánh lên sự dịu dàng: "Mình thích cậu, Đàm Vân Thư."

Đàm Vân Thư nắm tay cô chặt hơn, cười rạng rỡ: "Mình cũng vậy."

"Mình cũng thích cậu, Phương Du."

Bầu trời xanh trong, mây trắng trôi, lá cây khẽ đung đưa, gió xào xạc.

Lại một mùa xuân nữa đến, lại thêm một năm tình yêu ngọt ngào thuộc về họ.

Continue Reading

You'll Also Like

45.6K 2.8K 61
Tác giả: Mây Thể loại: Xuyên không, ngọt sủng, ngược tâm Nhân vật chính: Vũ Ngọc Đan, Lý Minh Khuê| và một số bóng đèn khác Văn án: Cô một sinh viên...
1.2M 80.1K 197
Tác phẩm: Ảnh hậu thành song《影后成双》 Tác giả: Huyền Tiên 《玄笺》 Thể loại: Tình hữu độc chung, giới giải trí, cận thủy lâu đài, ngọt văn. Độ dài: 348 chươ...
253K 19.3K 108
Bách hợp hiện đại - HE
884K 58.8K 100
Đừng theo đuổi tôi, không có kết quả (Đừng truy ta, không kết quả) Tác giả: Nhiệt Đáo Hôn Quyết Tình Trạng: Hoàn thành Tình trạng edit: Hoàn thành...