" Phạm Hồng Ánh Nguyệt "
Hoàng ôm bụng bước ra từ nhà vệ sinh, đáy mắt ánh lên tia khó chịu. Nhìn cái dáng vẻ này của nó tôi xin thề có cho tiền tôi cũng chẳng dám đến gần.
Khóe môi Nhật Hoàng cong lên " Bạn vịt iu dấu có lời nào muốn nói không? "
"...."
Nhật Hoàng tiến gần đến tôi hơn, cơ mặt bắt đầu giãn ra nhưng sự bực bội trong ánh mắt vẫn không giảm.
" Ở trường có thể tao giỏi toán nhưng ở bên mày tao như kẻ ngu toán vậy "
Tôi chớp mắt,ngơ ngác nhìn nó. Nhật Hoàng nó ăn món cá chiên của tôi xong nó bị mất não rồi à. Kẻ mệnh danh là top sever môn toán lại bảo mình ngu toán.
" Là sao tao không hiểu ? "
Nhật Hoàng nheo mắt nhìn tôi, rồi nó nở nụ cười hết sức quỷ dị. Nụ cười của nó làm tôi nhớ tới con ma trong một bộ phim được thằng Tuấn Kiệt gửi vào nhóm chat lúc 1 giờ sáng. Nhờ ơn thằng Tuấn Kiệt tốt quá trời tốt, đợt đấy tôi đi một chuyến đi thay màng hình điện thoại mới luôn mà.
" Khi ở bên mày, tao như kẻ ngu toán bởi vì tao không thể đếm hết số lần mày cho tao làm bạn với nhà vệ sinh "
Nghe câu này của nó tự nhiêu tôi cũng thấy ấy nấy, hình như lần nào Hoàng nó ăn món gì tôi nấu cũng đều bất ổn hết. Điển hình là hôm nay.
" Mày xem tao tính đúng không nha! Nếu tính theo thời gian mày ăn món cá chiên tao làm và vận tốc mày phi vào nhà vệ sinh, lẫn thời gian mày ở trong ấy chắc tầm khoảng 2 tiếng rồi nhỉ "
Có thể tôi không giỏi trong việc giải những bài toán ở trường nhưng tôi tự tin vào khả năng áp dụng toán vào thực tế của mình.
" Bạn Ánh Nguyệt muốn bị ném vào sọt rác đúng không? " Hoàng nhấn mạnh từ chữ, cánh tay to lớn vô thức xiết chặt lấy cổ tôi.
Nhận ra sự việc đang đi quá xa, tôi cố gắng xoay người lại đối diện với Hoàng, rồi bĩu môi làm nũng như một đứa trẻ vừa phạm phải một sai lầm nào đó:
" Hay tao bao mày ăn bún đậu mắm tôm và tráng miệng với sầu riêng nha, đừng giận tao mà"
Hình như câu nói này của tôi vừa chọc trúng chỗ ngứa của Hoàng thì phải. Nó nhăn mặt, dùng tay nhéo lấy chiếc má bánh bao của tôi.
" Mày tin tao đem con mèo qua cho nó cắn tét mông mày không? "
Mèo là tên của một con chó pomeranian trắng được Nhật Hoàng mua về. Hồi còn nhỏ do biết tôi sợ chó nên nó mua về để kiềm ném tính báo đời của tôi lại. Tôi nghe người ta bảo giống chó pomeranian trắng rất hiền nhưng hình như con *mèo* của Hoàng là phiên bản bị lỗi hay sao ấy. Nó sở hữu vẻ ngoài hết sức đáng iu nhưng cái nết thì không.
" Hoàng à mình làm người ai chơi làm thế " Tôi giẫy giụa cố gắng thoát khỏi cánh tay của nó.
" Không cần làm người tao làm chó cũng được " Mắt Hoàng ánh lên ý cười , nó nhất bổng tôi lên.
" Ể té té "
" Trật tự xíu nào, chân bị vậy mà không chịu ngồi yên "
Theo mấy cái tình tiết ngôn tình thường thấy thì nam chính sẽ bế nữ chính theo kiểu công chúa, nhưng Nhật Hoàng thì không . Nhật Hoàng thay vì bế thì nó vác tôi lên lưng như vác mấy bao tải vậy. Nhưng ít ra nó còn chút tình người, vẫn còn thường tình ân cần đặt tôi tôi nhẹ nhàng xuống sofa.
" Hoàng Hoàng "
" Nói , tao nghe đây " Hoàng khom người, chăm chú nhìn chân tôi.
" Kết quả thi của tao ở trường mày xin thầy đừng hủy nha"
Hoàng ngước mặt lên nhìn tôi rồi đáp:
" Um tao biết rồi, chuyện này mày không cần bận tâm. Có ông đây lo rồi, mày chỉ cần nằm yên một chổ không quậy phá gì là tao cảm ơn lắm rồi"
" Hứ "
Hoàng đặt chân bị thương của tôi lên đùi nó. Đáy mắt nó có chút xa xăm, nó dùng tay xem xét cẩn thận như đang xem một món đồ quý giá nào đó.
" ngồi yên nào, sẽ hơi khó chịu một xíu, tao thay lớp vải băng mới để tránh nhiễm trùng này "
Hoàng mở hộp y tế trên bàn rồi nhẹ nhàng tháo lớp vải quấn ở chân cho tôi. Chắc tôi luyện được tuyệt kỹ mình đồng da sắc rồi thì phải bây giờ chân tôi mất luôn cảm giác rồi, không còn cảm thấy đau gì cả.
" Đau thì nói nha vịt"
Hoàng từ từ tháo lớp vãi băng ra, rồi dùng tâm bông bôi một thứ thuốc gì đó lên. Dường như nó sợ tôi đau nên không dám làm nhanh mà còn khá vụng về.
Thay băng xong, Hoàng đi cất hộp y tế lúc quay lại thì tiện tay nhét một viên kẹo cam vào miệng tôi như một thói quen. Hoàng đưa một lọ thủy tinh hình con vịt, bên trong chất đầy những viên kẹo cam cho tôi rồi nói:
" Hoàng tặng một hủ kẹo
Cho người mà Hoàng thương
Nhưng Hoàng chợt quên mất
Nguyệt vốn ngọt như đường ".
Hoàng mà thi hsg văn chắc hạng hai không ai dám giành hạng nhất với nó quá. Đôi khi hạnh phúc cũng rất đơn giản nhỉ? . Không cần gì cầu kì chỉ cần một viên kẹo cũng đủ làm con người ta muốn đắm chìm mãi trong sự ngọt ngào mà nó đem lại.
Tôi bóc một viên kẹo trong chiếc lọ nhỏ rồi đưa vào miệng Hoàng.
" Thế giới của Ánh Nguyệt
Mở rộng cửa giang tay
Cảm ơn Hoàng đã đến
Thấp sáng cả nơi này ".
...........
Sau khi ăn tối xong thì Nhật Hoàng kiên quyết lôi tôi lên giường ngủ cho bằng được. Nhưng trước khi đi ngủ thì vẫn như thường lệ sẽ là tiết mục hỏi 101 câu hỏi vô tri của tôi.
" Hoàng Hoàng "
" Tao nghe này " Hoàng nhẹ nhàng đặt tôi lên giường, rồi kéo chiếc ghế ngay bàn học sang ngồi nghe tôi luyên thuyên.
" Sau một ngày dài thì điều tao nhận ra chính là thế giới này phức tạp quá mày ạ , nó chẳng đáng iu chút nào"
Hoàng đưa chú gấu bông chó sói màu xám trắng cho tôi rồi đáp:
" Thế giới này không phức tạp, mà là con người mày quá đơn giản thôi "
Đơn giản sao, ngay cả chính bản thân của tôi cũng chẳng rõ con người mình như thế nào.
" Tao còn thắc mắc một điều nữa, ấn tượng của mày ở tao là gì?
Hoàng im lặng một lúc lâu rồi trả lời :
" Lúc đầu ấn tượng bởi đôi mắt biết cười nhưng về sau thì ấn tượng bởi cái mồn biết chửi "
"....."
" Bây giờ để tao tao kể cho Vịt nhỏ nghe một câu chuyện ha, để tay và chân vào trong chăn đi nè " Hoàng kéo chiếc chăn bông lên đắp cho tôi.
" Um kể đi! "
" Ngày xửa ngày xưa, có một bé vịt nhỏ rất dễ thương. Vào một đêm nọ, khi bé vịt đang chìm vào giấc ngủ.Vì tay và chân đã cất vào bên trong chăn, còn cái đầu thì thò ra bên ngoài "
Hoàng ngưng một chút rồi kể tiếp:
" Và thế là....Con quỷ ngậm mất đầu bạn vịt nhỏ "
"....."
Tôi cứng họng trước câu chuyện vô tri của Nhật Hoàng, hong mấy mình chọn lúc nào trời đẹp rồi kể được hong. Nó kể lúc này rồi sao ngủ nổi nữa.
" Bổn cung mời bạn Nguyễn Trần Nhật Hoàng ngậm mõm và cút xéo về phòng"
"....."
__________
Một chút niềm vui cuối tuần cho mấy ní nè. Dạo này tui bận ôn thi nên không ra thường xuyên được mấy ní thông cảm nha.
Chúc mấy ní cuối tuần vui vẻ. ❤