Một đêm trằn trọc, suy nghĩ rất nhiều chuyện, thẳng đến lúc sắp bình minh mới thiếp đi.
Sáng sớm thức dậy, mới vừa dùng xong đồ ăn sáng, liền nghe thấy Vãn Lục vội vàng chạy vào, "Nương tử, sáng nay nô tỳ nghe A Lang nói Tiêu Thị lang đêm qua lúc bắt giữ hung phạm đã bị thương."
Nhiễm Nhan khựng lại, lập tức hỏi: "Thương thế như thế nào?"
Vãn Lục lắc đầu nói: "Nô tỳ không biết, cũng không dám đi hỏi A Lang."
Nhiễm Nhan vào nội thất xách hòm thuốc dùng để chữa bệnh, nói: "Đi với ta."
Sai Ca Lam đi báo cho Nhiễm Bình Dụ một tiếng, Nhiễm Nhan liền dẫn Vãn Lục chạy vội tới phủ đệ của Tiêu Tụng, xe ngựa vừa mới ra cửa, liền có hộ viện đuổi theo, nói là Nhiễm Bình Dụ phân phó đi theo bảo hộ.
Sáng sớm trên phố có rất ít người đi đường, tốc độ xe chạy nhanh gấp đôi thường ngày, thẳng đến khi ra khỏi phường An Thiện mới giảm tốc độ. Trừ phi là có người bệnh nặng nóng lòng chạy chữa, hoặc là vội vàng chạy về chịu tang, nếu không ở trên phố chạy nhanh để bị bắt là phải ăn đòn.
Nhiễm Nhan vẫn vững vàng mà ngồi ở bên trong xe, sống lưng thẳng thắn, trên mặt nhìn không ra có gì khác thường, nhưng Vãn Lục lại từ nắm tay nắm chặt của nàng nhìn ra một chút manh mối.
Tới Tiêu phủ, thủ vệ thấy sáng sớm Nhiễm Nhan đã bước vội vã, lại không dám hỏi kỹ, chỉ khách khí thi lễ rồi nói: "Nhiễm nương tử hôm nay tới sớm, lang quân còn chưa đi công sở, giờ này đang ở thư phòng."
Nhiễm Nhan dừng bước chân, quay đầu hỏi hắn: "Hắn không phải bị thương sao?"
"Hồi Nhiễm nương tử, là bị thương, nhưng không nguy hiểm đến tánh mạng." Người gác cổng đáp.
Nhiễm Nhan gật đầu cảm tạ, đem hòm thuốc giao cho Vãn Lục, bước chân cũng thong dong hơn rất nhiều. Phủ đệ này nàng tới cũng vài lần, nên dễ dàng liền tìm được thư phòng.
Đi dọc theo thang lầu lên bậc thang, bước lên lầu hai.
"Vào đi."
Nhiễm Nhan dừng trước cửa, vừa mới giơ tay chuẩn bị gõ cửa, bên trong lại truyền ra thanh âm khàn khàn thuần hậu của Tiêu Tụng, nên đẩy cửa ra.
Bày biện bên trong rất đơn giản, phòng không lớn, bốn phía đều là kệ sách, bên trên đầy sách được sắp xếp chỉnh tề, có mấy cuốn còn chất trên mặt đất, trên một cái bàn vừa dài vừa lớn cũng chất đầy hồ sơ.
Tiêu Tụng đang ngồi trên tịch giữa một đống sách và một đống hồ sơ, mặc áo lụa màu tím đen, tóc đen xõa đằng sau lưng được tùy tiện cột lại bằng một dải lụa trắng, ngoại trừ sắc mặt hơi tái nhợt, nhìn không ra là bị thương ở đâu.
Bởi vì trong phòng toàn là giấy, cho nên không đốt chậu than, có chút rét lạnh, Nhiễm Nhan nhíu mày, hỏi hắn: "Bị thương ở đâu rồi?"
Tiêu Tụng mới vừa nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng đi lên cầu thang, đã biết là Nhiễm Nhan, trong phủ người dám đến thư phòng không nhiều lắm, nữ nhân dám đến thư phòng lại càng không nhiều lắm, Thư nương kia có tiếng bước chân còn hán tử hơn cả hán tử, bởi vậy chỉ có thể là Nhiễm Nhan.
YOU ARE READING
Đại Đường Nữ Pháp Y - Tụ Đường - Part 2
Mystery / Thriller[HOÀN] Bản Edit - Có review nhẹ từ đầu cho những ai muốn nhảy hố hay đi đi vòng nha, enjoy! Part 1: chap 1 - chap 198 Part 2: chap 199 - chap 397 Part 3: chap 398 - Happy Ending (Hố bắt đầu đào từ đầu tháng Tư, 2020, hơi sâu nên đào sớm đào cật lực...