Chương 230 Dược tính của Hồng trần tán

863 53 1
                                    

Mọi người nghe thấy có thanh âm nương tử, lòng cũng tràn đầy nghi hoặc mà đi theo Bùi Cảnh vào nội thất.

Đám người Bùi Cảnh khởi xướng nên vô cùng hưng phấn chờ xem kịch vui, vọt vào nội thất, lại thấy Nhiễm Vân Sinh hôn hôn trầm trầm nằm ở trên bàn, sắc mặt ửng hồng bất thường, nhưng đã sớm bất tỉnh nhân sự. Mà gò má Nhiễm Nhan hơi hồng, chóp mũi cùng bên tóc mai lấm tấm mồ hôi, nhưng nàng lại đang dùng sức lay Nhiễm Vân Sinh, bộ dáng nhìn qua có vẻ như vì nôn nóng hoặc vận động mà tạo thành.

Nhiễm Nhan phát hiện có người tiến vào, đứng dậy, ánh mắt đảo qua đám người, cuối cùng dừng ở mấy lang quân trên mặt mang biểu tình không thể tin tưởng đứng cạnh Bùi Cảnh, trong đôi mắt đen tràn đầy lệ khí. Bất quá nàng hiện giờ đang chịu đựng thôi tình dược tra tấn, tròng mắt long lanh, nên lệ khí đã bị yếu đi một ít.

Nhiễm Nhan khẽ cắn môi, không nhìn mấy người đó nữa, ánh mắt hơi đổi, mỉm cười với một lang quân đứng gần nàng nhất: "Huynh trưởng của ta say đến bất tỉnh nhân sự, lang quân có thể giúp ta cõng hắn ra xe ngựa được không?"

Trong phòng tràn ngập mùi rượu trộn lẫn với hương hoa lan, người không rõ chân tướng, không có một ai hoài nghi lời nàng nói.

Lang quân kia bị dung mạo của Nhiễm Nhan mê hoặc, mỹ nhân muốn nhờ, hắn đương nhiên vỗ ngực đáp ứng, "Chỉ là chuyện cỏn con!"

Nhiễm Nhan nhìn lang quân này toàn thân cơ bắp rắn chắc cân xứng, ẩn chứa sức mạnh, tướng mạo lại trung hậu, mới có thể mở miệng nhờ vả, quả nhiên không ngoài sở liệu, hắn nói xong liền cúi người vớt Nhiễm Vân Sinh lên, thoải mái cõng trên lưng.

"Vị nương tử này, ta thấy lệnh huynh say đến không nhẹ, không bằng ở lại phòng cho khách của Trịnh phủ nghỉ tạm một lát rồi hẵng đi?" Bùi Cảnh sao có thể chịu buông tha thời cơ rất tốt này.

Nhiễm Nhan quay lại, nhìn thẳng vào đôi mắt hắn, thanh âm lãnh đạm, "Xưng hô như thế nào?"

Bùi Cảnh không ngờ tới nàng không trả lời vấn đề, còn hỏi ngược lại, sửng sốt một chút, cười tủm tỉm chắp tay đáp: "Tại hạ Bùi Cảnh, tự Thừa Tiên."

"Bùi Thừa Tiên." Nhiễm Nhan đã sớm nhìn ra mới vừa rồi mấy lang quân có biểu tình khác thường kia là do hắn cầm đầu, bởi vậy khi đọc mấy chữ này, cơ hồ là nghiến ra từ kẽ răng, nhưng giờ này khắc này, thật sự không thích hợp gây chuyện, "Không cần, huynh trưởng ta uống đến say như chết, không biết khi nào mới có thể tỉnh lại, để trễ nữa sợ là phường môn cũng đóng."

Nhiễm Nhan lời này là nói cho những người khác nghe. Dứt lời, nàng đi trước dẫn đường, dẫn lang quân đang cõng Nhiễm Vân Sinh kia rời đi.

Lúc đi ngang qua người Bùi Cảnh, dưới chân đảo một cái, cả người nhào về phía trước.

Bùi Cảnh duyệt qua vô số nữ nhân, hắn đang định thử xem Nhiễm Nhan đến tột cùng có trúng 'Hồng trần tán' hay không. Nếu trúng, cho dù Nhiễm Nhan có thể nhẫn nhịn để không lộ manh mối, chỉ cần một chút khiêu khích, khẳng định chịu không nổi.

Ý niệm vừa hiện lên, hắn duỗi tay ra túm chặt lấy tay áo Nhiễm Nhan, làm bộ dùng sức quá mạnh, đem nàng kéo về phía mình.

Đại Đường Nữ Pháp Y - Tụ Đường - Part 2Where stories live. Discover now