Rồi không để anh thích ứng, cậu nhanh chân vọt ra khỏi phòng. Cậu không muốn làm chuyện gì có lỗi với hai ông anh của cậu đâu, hơn nữa... Cậu cũng có người thương trong lòng rồi.
Còn lại một mình Tuấn Huy, trong mơ màng anh cảm thấy hình như có gì đó sai sai nhưng vẫn không biết sai ở chỗ nào, cuối cùng đành thả thân mình xuống giường đánh một giấc say.
- Này Từ Minh Hạo, cậu không về phòng ngủ sao? - Mingyu đưa tay xoa đầu cậu. Vừa từ công ty trở về, hắn đã thấy cậu ngồi ngay đơ trên ghế sofa.
- Mingyu... Cho tui ngủ chung với ông nha... Anh Tuấn Huy uống say bét nhè rồi chiếm giường ngủ của tui mất gòi... Hic hic... - Minh Hạo với khuôn mặt khổ sở ngước nhìn Mingyu.
- Ề? Sao dạo này ông bánh bèo thế hả ông? - Mingyu định trêu chọc Minh Hạo một chút cho đỡ buồn ai dè ăn ngay ánh mắt hình viên đạn của cậu liền im bặt.
- Nha? - Minh Hạo thôi không trừng mắt nữa mà chuyển sang ánh mắt cún con, đưa tay nắm lấy tay Mingyu mà năn nỉ.
- Ừ, dù sao tui cũng ở một mình mà, nhưng bây giờ tui phải đi tắm, cấm ông bước vào phòng đấy - Mingyu bộ dạng nghiêm túc nói với cậu.
- Gớm khổ, làm như ông với tui chưa tắm chung bao giờ ấy - Minh Hạo bĩu môi khinh bỉ.
- Ông im đi.
Tối hôm đó Minh Hạo ngủ chung với Mingyu. Chả phải cậu thích ngủ với cái tên chân dài ích kỉ này đâu, chỉ là bây giờ mà mò về phòng đằng nào cũng xảy ra chuyện động trời cho mà xem. Hậu quả của cái chuyện động trời này Minh Hạo không dám nghĩ đến đâu.
- Xê vô đây một tí đi - Mingyu thì thầm.
- Làm gì? - Minh Hạo khó hiểu nhìn người kia.
- Ôm ông chứ làm gì? - Mingyu cười trơ trẽn.
- Nói tiếng nữa là rơi xuống sàn liền.
Miệng thì nói thế chứ thân người cậu lại chủ động lăn vào vòng tay của người kia. Cả cái động 17 này ai mà không biết Minh Hạo thích Gyu ngoại trừ cái con người chân dài ích kỷ kia. Chỉ cần nhìn vào cái cách Minh Hạo thiên vị cũng như đối xử với Mingyu là hiểu, ấy vậy mà có người vẫn không hiểu thật :)).
- Hì hì, đoán xem Mingyu đang ôm ai nào? - Con cún bự xác đạt được mong muốn liền giở trò biến thái, hết xoa mông lại nghịch má cậu.
- Ngủ đi - Minh Hạo không thương tiếc mà nhéo vào tay người kia một cái rõ đau, thích thì có thích đấy nhưng chưa phải người yêu của nhau thì coi chừng cậu cho ăn côn đó.
*****
- Yah Văn Tuấn Huy, tỉnh dậy mau lên.
Minh Hạo khóc không ra nước mắt, ông anh không có liêm sỉ vừa chiếm đoạt giường của cậu lại vừa nôn đầy ra đó, thật là...
Tuấn Huy lồm cồm bò dậy, đầu anh đau như búa bổ, không biết đã xảy ra chuyện gì nữa.
- Đi về phòng ngay lập tức.
Tuấn Huy lờ mờ nghe được tiếng rống đầy tức giận của Từ Minh Hạo. Anh nhìn một lượt mới phát hiện ra đây không phải phòng mình, hơn nữa lại còn ... À thì qua giờ anh nôn thốc nôn tháo làm bẩn ga giường ngủ của cậu ấy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Seventeen ] 18
FanfictionWARNING: FIC TỔNG HỢP CÁC ONESHOT H, H VỀ 17, CÓ NHIỀU YẾU TỐ BAO GỒM CẢ CƯỠNG BỨC CÓ KHẢ NĂNG GÂY KHÓ CHỊU CHO BẠN ĐỌC, CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC, XIN CẢM ƠN.
JunHao (1)
Bắt đầu từ đầu