Sau khi tốt nghiệp đại học, Mễ Đường và Lộ Lâm liền đính hôn.
Lộ Lâm và bạn học thời đại học thành lập một công ty thiết kế làm Phó tổng, năm thứ hai, hai người đi đăng ký kết hôn, còn Mễ Đường mở một phòng tranh đối diện công ty Lộ Lâm.
Trong phòng tranh trang trí rất đẹp, như một quán cà phê hoặc tiệm hoa, không có nhiều học sinh cũng không định kiếm tiền, tuần nào cũng thuê người đến quét dọn và thuê một cô gái nhỏ chăm sóc hoa cỏ, mỗi ngày Mễ Đường giành ra hai tiếng day vẽ cho hai đứa trẻ, công việc này với cô mà nói chỉ để giết thời gian, tiền kiếm được không đủ để trả tiền thuê phòng tranh.
Sau khi tan làm Lộ Lâm sẽ qua đón cô, cho nên thời gian cô dạy vẽ đều tầm bốn năm giờ chiều.
Đa số ngày nào Lộ Lâm cũng tăng ca, phải đến hơn bảy giờ hai người cùng nhau tản bộ về nhà.
Sau khi kết hôn hai người mua nhà ở gần đấy, chỉ mất mười phút đi bộ đã tới.
Hôm nay như bình thường Mễ Đường trong phòng vẽ chờ Lộ Lâm.
Hơn bảy giờ, cô gửi tin cho Lộ Lâm nhưng đợi mãi cũng không thấy anh trả lời.
Cô gái làm trong phòng tranh ngập ngừng nói với cô đã dọn dẹp xong rồi.
Mễ Đường nhìn thời gian, nói: "Em về trước đi, tý nữa chị sẽ đóng cửa."
Mễ Đường gọi điện cho Lộ Lâm.
Điện thoại kêu lên mấy tiếng, lúc Mễ Đường nghĩ sẽ không ai nghe thì Lộ Lâm nhận."Anh ở đâu đấy? Sao vẫn chưa đến?" Mễ Đường không vui nói, "Cũng không thấy nhắn gì."
"Anh ở công ty, xuống ngay đây, hôm nay hơi bận nên về muộn, không để ý điện thoại, em đợi anh chút nữa nhé."
Giọng của Lộ Lâm khá bình tĩnh, nhưng hô hấp không được ổn định.
Mễ Đường cũng không nghĩ nhiều nhưng hình như cô nghe được tiếng đồ vật va vào nhau.
Lộ Lâm: "Anh cúp trước nhé, đến ngay đây."
Mễ Đường: "Được rồi."
Cô đặt điện thoại xuống, ngồi khoảng nửa phút lại nghĩ thấy không đúng lắm, vì vậy cầm túi ra khỏi phòng tranh, sau khi khóa cửa thì đi thẳng đến tòa nhà đối diện.
Mười phút sau, Mễ Đường nặng nề đi ra khỏi tòa nhà gọi điện cho Lộ Lâm, nhưng bên kia lại báo máy đang bận
Sắc mặt Mễ Đường càng trở nên tệ hơn.
Nhưng chỉ lát sau, Lộ Lâm đã gọi lại vừa rồi chắc anh đang gọi cho cô nên mới không gọi được.
Mễ Đường nhận điện thoại nhất quyết không nói chờ Lộ Lâm giải thích như nào.
Cô vừa đến công ty Lộ Lâm, thư ký nói anh chiều nghỉ về từ sớm rồi.
Mễ Đường nghe xong chỉ muốn hôn mê, vẫn phải cố gắng mỉm cười nói mình quên mất.
"Đường Đường, em đang ở đâu?" Lộ Lâm hỏi.
Mễ Đường nghe thấy Lộ Lâm gọi cô thân mật như vậy, tức giận giảm đi một ít nhưng giọng vẫn không tốt lắm nói: "Em đang ở dưới công ty anh, anh đang ở đâu? Anh nói dối em à, chiều anh không hề đi làm."
Lộ Lâm: "Em đứng đó chờ anh, anh sắp tới rồi."
Mễ Đường nhíu mày không vui nói: "Anh nói xem anh đã đi đâu?"
Lộ Lâm cười nói: "Ngoan, đợi chút nữa giải thích với em."
Mễ Đường nghe thấy anh cười, lại thấy anh dùng từ giải thích thì bỗng nhiên nghĩ đến gì đó.
Cô lấy điện thoại ở tai xuống xem ngày hôm nay.
Mới nhớ hôm nay là ngày gì.
Cô mím môi cười lên, nhưng vẫn giả vờ tức giận nói: "Vậy anh nhanh lên, dám nói dối em, chờ xem em đánh anh như nào."
Nói xong, Mễ Đường kiêu ngạo kiễng đầu ngón chân di di mũi giầy xuống đất, mặt mày tươi rói, không hề tức giận lại còn chút chờ mong.
Đợi mấy phút nữa, thấy Lộ Lâm xuất hiện ở bên đường đối diện.
Một tây anh cầm hộp bánh ga-tô, tay kia cầm một cái túi, mặc tây trang đi thẳng tới chỗ Mễ Đường.
Đang hoàng hôn ánh chiều tà chiếu lên người anh, giống như ánh sáng bóng mượt của nàng tiên cá nổi lên mặt biển và phản chiếu qua những con sóng, một vẻ đẹp làm cho người ta chìm đắm.
Mễ Đường nhìn đến ngây người.
YOU ARE READING
Ngọt Như Mật
RomanceEdit: Đảo Gấu Mập Thể loại: Chỉ riêng mình em (úy lộn, tình hữu độc chung), ngọt văn, vườn trường, đô thị tình duyên. Độ dài: 19 (ongoing) Giai đoạn đầu thả thính lẫn nhau thủ đoạn cao siêu, giai đoạn cuối tập trung bán đường. * Người người trong t...