CHƯƠNG 13: SAU SỰ KIỆN HÒN ĐÁ PHÙ THỦY

173 19 0
                                    

Chương 13: SAU SỰ KIỆN HÒN ĐÁ PHÙ THỦY



Harry gõ gõ cửa.

Bên trong truyền ra âm thanh cụ Dumbledore, "Mời vào."

Harry đẩy cửa đi vào, hiện vào mắt chính là một văn phòng rộng rãi. Trên tường treo các bức họa của các hiệu trưởng trước. Bọn họ vui vẻ nhìn Harry mỉm cười.

Harry đi đến trước bàn làm việc của cụ Dumbledore, "Hiệu trưởng Dumbledore."

Dumbledore hiền lành nhìn Harry, "À, Harry, con đến rồi. Con có muốn dùng một ly nước chanh ướp lạnh không?"

Khóe miệng Harry run rẩy, dùng lời lẽ chính đáng cự tuyệt Dumbledore, "Không cần đâu, Hiệu trưởng. Gần đây con bị đau răng."

Cụ Dumbledore dùng giọng điệu tiếc nuối nói, "Ai, thật là quá đáng tiếc. Ta hiểu cảm giác bị đau răng." Nói xong, cụ còn dùng tay che quai hàm.

"Hiệu trưởng, thầy tìm con không phải vì mời con uống nước chanh ướp lạnh phải khong?"

"Đương nhiên là không phải như vậy. Harry, cách nói chuyện của con sao nhìn qua cũng thật giống Snape." Cụ Dumbledore chớp chớp mắt nhìn Harry.

Mặt Harry hơi hơi đỏ lên, lão Gryffindor thông minh này không phải đã nhìn ra cái gì đi.

Harry ho khan một tiếng, lấy Hòn đá Phù thủy ra, "Hiệu trưởng Dumbledore, Hòn đá Phù thủy này, con cảm thấy vẫn nên đặt ở chỗ thầy thì tốt hơn."

Dumbledore cũng không tiếp nhận Hòn đá Phù thủy, "Harry, nếu con đã lấy được Hòn đá Phù thủy, như vậy, nó thuộc về con."

"Thầy không sợ con bị trường sinh bất tử mê hoặc sao?"

Trong mắt Dumbledore tràn đầy thâm ý mà nhìn Harry, "Harry, trong lòng người có tình yêu, thì sẽ không sợ hãi cái chết."

Harry không thể không đồng ý gật gật đầu, cất lại Hòn đá Phù thủy.

Có lẽ Hòn đá Phù thủy có thể mang tới niềm vui cho Sev? Harry nói thầm trong lòng.

"Như vậy, Hiệu trưởng..."

"Có việc gì sao?"

"Ách... Con đánh bại một phù thủy xấu ăn cắp Hòn đá Phù thủy, thầy có phải là nên thêm điểm cho con không?"

"Ha, Harry. Thầy không thể không thừa nhận, đôi khi con thật sự rất Slytherin."

Harry cười cười, "Slytherin cũng khá tốt."

"Chính xác. Như vậy, cộng thêm cho Slytherin và Gryffindor một trăm điểm."

"Cảm ơn thầy, Hiệu trưởng Dumbledore."

Sau khi đạt được mục đích, Harry liền tạm biệt cụ Dumbledore trở về hầm.

Vừa mới trở lại hầm, Harry thấy Snape ngồi ở sau bàn làm việc, mày cau lại, viết viết gì đó lên mấy quyển da dê.

"Giáo sư."

Snape không để ý Harry, thậm chí đầu cũng không nâng lên.

"Hiệu trưởng Dumbledore tìm em."

Snape vẫn giống như không nghe thấy có người nói chuyện, vùi đầu vào trong tấm da dê thật dày.

"Hiệu trưởng Dumbledore nói, để cho em tự xử lý Hòn đá Phù thủy."

Snape vẫn không ngẩng đầu, nhưng Harry thấy lỗ tai hắn giật giật.

Khóe miệng Harry kéo lên, cười trộm ở trong lòng.

"Em nghĩ... Giao Hòn đá Phù thủy cho thầy, giáo sư."

Rốt cuộc Snape cũng nâng đầu lên, trong cắp mắt mê người kia Harry thấy được... Kinh hỉ?

Harry cảm thấy mình bị hoa mắt, xoa xoa mắt, lại nhìn lại ----- cặp mắt kia là một mảnh trống rỗng, cái gì cũng không có.

Quả nhiên là mình nhìn lầm.

Harry đặt Hòn đá Phù thủy lên bàn.

Snape cũng không thu hồi, "Vì sao?"

Giọng điệu bình thản, căn bản không giống một câu nghi vấn.

Harry cười cười, "Không có gì. Chỉ là, giáo sư. Em và thầy biết nhau thời gian dài như vậy, lại chưa tặng cho thầy lễ vật gì."

"Harry Potter ---------" Âm thanh Snape trơn nhẵn, âm cuối thoáng kéo dài, "Ta vừa mới biết ngươi mấy tháng mà thôi."

Snape là nhắc nhở Harry, hắn không phải là Severus Snape mà Harry biết trong bảy năm học kia.

Harry hiểu rõ gật gật đầu, nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt Snape, "Giáo sư. Mặc kệ là ở thời điểm nào, thế giới này chỉ có một Severus Snape."

Cũng không biết là bị cách nói của Harry kích động, hay lực mê hoặc của Hòn đá Phù thủy quá lớn.

Snape cầm lấy Hòn đá Phù thủy đặt vào một cái hộp có phong ấn pháp thuật.

"Sóng Sóng."

"Vâng, thưa chủ nhân."

"Mang cái hộp này đến phòng thí nghiệm của ta."

Sóng Sóng cung kính cầm cái hộp, biến mất trong phòng.

"Giáo sư, em tin tưởng thầy, sẽ dùng đá Phù thủy sáng tạo ra một loại Độc dược thần kỳ."

Snape hừ lạnh một tiếng, "Cái này không cần ngươi phải bình luận."

-----------------------------------------------

Qua đêm thứ hai, Harry ngồi ở đại sảnh đường như bao động vật nhỏ khác, chờ đợi tiệc tối.

Đúng vậy, cụ Dumbledore thông báo cho toàn bộ học sinh Hogwarts, tham gia buổi tiệc tối hôm nay, tất cả giáo sư cũng đều đến đông đủ.

Harry nhìn về phía dãy bàn giáo sư, liếc mắt một cái liền thấy một người đàn ông đang ngồi cạnh giáo sư McGonagall.

Tuổi hắn còn trẻ, nhưng trên mặt sớm hiện ra nếp nhăn, đầu tóc hoa râm, áo chùng bằng vải bố cũ nát.

Là Lupin, Harry liếc mắt một cái liền nhận ra.

Cụ Dumbledore gõ gõ ly thủy tinh trong tay, ý bảo mọi người yên lặng một chút.

Nhóm động vật nhỏ rất nhanh liền an tĩnh xuống.

"Đầu tiên, thầy có một việc rất đáng tiếc muốn thông báo cho các trò. Giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám ---- Quirrell, bởi vì hắn muốn ăn cấp đồ vật quan trọng trong Hogwarts, nên đã bị khai trừ rồi."

"Mà, vị này," Cụ Dumbledore ý bảo Lupin đứng lên, "Là giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám mới nhận chức của các trò, giáo sư Lupin."

Lupin đứng lên, trên mặt mang theo nụ cười hòa ái. Ánh mắt thiện ý nhìn về chỗ Harry đang ngồi.

Harry vui vẻ gật gật đầu.

Nhóm động vật nhỏ phía dưới đều đồng loạt vỗ tay, rốt cuộc Lupin nhìn qua đáng tin cậy hơn nhiều so với Quirrell.

Sau khi Lupin ngồi xuống, cụ Dumbledore lại tuyên bố thêm một việc.

"Trò Harry Potter -----" Cụ Dumbledore cố ý kéo dài âm thanh, làm cho người khác khó mà tập trung ăn uống.

"Bởi vì trò ấy trợ giúp chúng ta bắt được kẻ đánh cắp bảo vật của Hogwarts là Quirrell. Cho nên, Gryffindor và Slytherin cộng thêm một trăm mỗi Nhà."

Đám sư tử con Gryffindor cao hứng hô lớn: "Harry! Harry! Harry!"

Bên Slytherin tuy rằng cũng rất vui vẻ, nhưng cùng so sánh với Gryffindor thì bình tĩnh hơn nhiều.

Trên bàn ăn đột nhiên xuất hiện đủ loại đồ ăn, bọn nhỏ đang đói lả lao vào ăn ngấu nghiến.

Ron dùng khuỷu tay chạm vào người Harry, "Hắc, anh em. Vì cái gì vào thời điểm làm việc lớn cậu không gọi bọn mình."

"Ách... Ngày Halloween đó. Giáo sư Snape muốn đi bắt Quirrell, thầy không còn cách nào khác nên chỉ có thể dẫn mình theo."

Ron dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Harry, "A, nhưng việc đó cũng quá tuyệt vời. Nhất định là một màn mạo hiểm vô cùng kích thích."

Hermione dùng một cuốn sách dày như cục gạch đập vào đầu Ron, "Ronald, cậu phải biết, việc đó rất nguy hiểm."

Ron xoa xoa đầu, "Đương nhiên, mình đương nhiên biết nó nguy hiểm. Nhưng một Gryffindor sẽ không sợ hãi nguy hiểm."

Draco ở bên cạnh buông dao nĩa trong tay xuống, "Hừ, sư tử ngốc xúc động. Không e ngại nguy hiểm ý là, nguy hiểm tới cậu không sợ hãi, mà không phải là chính cậu đi tìm nguy hiểm."

Neville tán thành gật gật đầu, "Mình dám cam đoan, Hiệu trưởng Dumbledore, sẽ không tự đặt chính mình vào trong nguy hiểm. Nhưng đến thời khắc nguy hiểm, cụ cũng sẽ không sợ hãi."

Harry dùng ánh mắt tán thưởng nhìn Neville, "Đúng, đây mới là Gryffindor chân chính."

Ron có chút buồn bực, chẳng lẽ cậu mới là sư tử biến dị?


HARRY POTTER BẢO HỘWhere stories live. Discover now