Con thầy (5)

8.9K 930 113
                                    

5.

Taehyung có một bí mật nhỏ giấu ở trong ngăn kéo bàn học.

Mười lăm cái vỏ kẹo Alpenliebe, bốn mươi tờ nháp và một mẩu giấy ghi số điện thoại.

Ngăn kéo này bao giờ cũng khóa, chỉ được mở ra rồi đóng lại ít phút khi chủ cũ của những món đồ đặt bên trong đã say giấc. Chủ cũ thôi, vì tặng Taehyung rồi thì là của Taehyung.

Thương lắm, quý lắm thì mới giữ lại từng món đồ nhỏ nhặt của đối phương thế này. Đương nhiên, chân tâm cảm nhận được bằng chân tâm mà.

Taehyung thích Jungkook chứ.

Jungkook đối xử với Taehyung tốt thế nào, anh đều cảm nhận được hết. Nhưng cũng giống mấy món đồ nhỏ này, chuyện anh thích cậu sẽ mãi là bí mật của riêng anh.

Chưa đầy hai tháng nữa Taehyung sẽ thi đại học, rồi vào thành phố, có một cuộc sống mới. Jungkook có lẽ sẽ tiếp tục ở lại đây đến kì thi năm sau, thi đỗ một trường đại học top đầu, trở thành sinh viên ưu tú vừa giỏi giang vừa đẹp trai, có người yêu là hoa khôi của trường, vân vân. Chút tình cảm con con này sẽ được anh cất ở một góc con con trong tim, là bí mật thơ dại, ngọt ngào nhất trong những tháng ngày tuổi trẻ của anh.

"Taehyung, em có bí mật muốn kể anh nghe."

Jungkook hạ giọng xuống thì thầm, nghe như tiếng gió mùa cọ vào lá hồng khô rụng trước sân. Hai đứa hôm nay ít bài, vật vờ nghịch hết cái này đến cái kia mà vẫn còn 20 phút nữa mới đến 12 giờ.

Taehyung nghe từ "bí mật", tim đánh thót một cái, cứ như sợ bí mật của Jungkook cũng chính là bí mật của anh vậy. Nhưng nhìn vẻ mặt giấu trò vui của cậu, tâm trạng thấp thỏm trong anh thoáng chốc bay mất, chỉ còn lại một ít thất vọng và hụt hẫng không hiểu từ đâu ra.

"Anh không muốn nghe à?" Jungkook thấy Taehyung chỉ hững hờ nhìn mình, trề môi hỏi.

"Kể đi."

Tiếng xột xoạt của túi nilon vang lên trong đêm yên tĩnh đặc biệt rõ ràng. Jungkook lôi từ trong balo ra một chiếc túi có vẻ khá nặng, bên ngoài in logo và tên của cửa hàng tiện lợi gần trường. Cậu đặt túi lên bàn nghe "cạch" một tiếng.

"Em phải hối lộ chị Moonji một túi khô gà lá chanh đấy. Mua ba gói mà giờ còn có hai."

Jungkook kể lể, nhặt đồ trong túi ra.

"Lấy đâu ra thế? Ăn trộm à?" Taehyung tròn mắt nhìn mấy lon bia ngay ngắn xếp trên sàn.

Anh và Jungkook chưa đứa nào đầy 18 tuổi, chưa mua được thuốc lá và đồ có cồn, luật là luật. Moonji cũng chỉ bằng tuổi hai đứa, cũng chưa mua được nốt. Không biết thằng nhóc con này chôm ở đâu về.

"He he, chị Moonji nhờ anh trai chị ấy đó. Em thông minh quá nhỉ. Mùa này uống bia với ăn khô gà thích ơi là thích, có tí cồn vào người ấm sực ngay."

Taehyung lén nhìn ra cửa, sợ ba đột ngột đi vào. Bình thường ông Kim rất ít khi xuống kiểm tra việc học hành của anh. Thời gian đầu Jungkook đến, ông có xuống thường xuyên hơn chút, nhưng dần dần khi thấy thái độ học tập tương đối tự giác của cậu học trò, người thầy cũng không buồn kiểm tra nữa.

[KookV] Con thầyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ