Riddle lấy cây đũa phép của Potter ra mà viết lên không khí mấy con chữ lung linh một cách thuận lợi: "TOM MARVOLO RIDDLE"
Sau đó, hắn vẫy đũa phép một lần nữa, các con chữ xếp lại thành một câu hoàn chỉnh : "I AM LORD VOLDEMORT"
Sau đó, tôi nhận ra mấy điều.
Điều thứ nhất, tôi vừa tiếp tay cho Voldemort thời niên thiếu.
Điều thứ hai, đũa phép của Potter là đũa phép phản chủ.
Đũa phép của một người luôn trung thành với chủ nhân của nó, nếu người khác sử dụng sẽ không bao giờ đạt được kết quả trọn vẹn của bùa chú, thậm chí là tạo ra phản ứng đào thải. Nay Riddle có thể dễ dàng thuận tiện dùng đũa của Potter, nói đó là đũa phép phản bội cũng không sai.
"Mày không phải là phù thủy vĩ đại nhất thế giới. Rất tiếc phải làm mày thất vọng, nhưng vị phù thủy vĩ đại nhất trên thế giới là thầy Albus Dumbledore. Mọi người đều nói vậy. Ngay cả khi mày còn hùng mạnh, mày cũng không dám thử tranh giành chiếm đoạt Hogwarts với thầy Dumbledore, thầy đã nhìn thấu suốt tim gan của mày khi mày còn là đứa trẻ học ở trường, và cho đến bây giờ mày vẫn còn sợ thầy, cho dù mày có ẩn náu nơi chốn nào đi nữa…" Potter thở gấp, đáp lại lời thì thầm của Riddle.
"Nên nhớ, chỉ cần dùng ký ức của tao thôi mà tao đã tống cổ được lão Dumbledore ra khỏi cái trường này nhé !" Mặt Riddle biến sắc, rít lên.
Potter tức khắc phản đối:
"Thầy không đi luôn như mày tưởng đâu!"
"Ông ấy vẫn có thể ở lại !" Tôi phụ họa, đũa phép vẫn chĩa về Riddle.
Dứt lời, tiếng nhạc- hay tiếng hót vang lên thánh thót tương đương thánh ca , thu hút sự chú ý của cả ba người. Nó va chạm vào tường đá trơn nhẵn, tạo thành tiếng vang nghe vừa hay mà cũng vừa sợ.
Tới khi nó gần hơn, đủ để khiến lồng ngực tôi rung lên, tôi thấy một con chim gì đó đỏ chót. Nó có cái mỏ đen, với một bộ lông vĩ đại như một con công được nhuộm bằng loại thuốc nhuộm tốt nhất thế giới, đuôi dài màu hoàng kim, khắp người tỏa ra ánh sáng lấp lánh. Nó mang theo một nùi giẻ rách tới, thả xuống tay Potter, rồi nặng nề đậu lên vai cậu ta.
"Nón phân loại !" Tôi nghi hoặc nhìn cái mũ te tua. "Nó sẽ giúp chúng ta cái gì ?"
"Tôi không biết" Potter lo lắng nói, tay vẫn nắm chặt cái nón.
"A...Cái nón phân loại đây..." Riddle bật cười, cười lớn như thể có mười...à không, mười mũ 3.14 Riddle đang hòa tấu trong cái gian phòng khỉ ho cò gáy này.
Riddle nói chuyện tiếp với Potter. Tôi vẫn kiên định chĩa đũa phép về Riddle, gáy đã sớm nóng hừng hực.
" ...Người mẹ mang dòng máu Muggle tầm thường. Mẹ đã chặn bàn tay mày giết tao. Và tao đã nhìn thấy mày thực sự, tao đã thấy mày năm ngoái. Mày chỉ là một đống đổ nát. Mày sống ngắc ngoải. Đó là hậu quả mà tất cả quyền lực của mày đem tới cho mày. Mày phải lẩn trốn. Mày xấu xa, mày ác độc…" Potter tiếp tục màn đối thoại với hắn.
"Anh rốt cuộc cũng chỉ là một đứa trẻ đáng thương thôi, Riddle..." Tôi cắt ngang "... Một đứa trẻ đáng thương bị những ham mê quyền lực cùng tư tưởng xấu xa che mờ mắt. Anh tài năng. Anh mạnh mẽ. Anh cao quý. Nếu anh chọn chính đạo, cuộc đời anh sẽ không khắc khổ như bây giờ, sống vất va vất vưởng chỉ vì một người phụ nữ muggle mà anh luôn khinh thường"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Harry Potter] 𝕲𝖔𝖉 𝖂𝖎𝖑𝖑 𝕭𝖑𝖊𝖘𝖘 𝖀𝖘 𝕬𝖌𝖆𝖎𝖓
Fanfiction[上帝会再次祝福我们] - LƯU Ý TRƯỚC KHI ĐỌC: Vui lòng KHÔNG COMMENT SỬA CÁC LỖI/NHẦM LẪN CỦA TÁC GIẢ, do đây là truyện đã viết và hoàn thành TỪ RẤT LÂU, sẽ KHÔNG ĐƯỢC CHỈNH SỬA, vì vậy việc comment như thế là VÔ NGHĨA gây khó chịu cho tác giả. Một hồi ức xinh...