hopeworld
heyhopeworld
có ở nhà không?wonhee
tớ có, gì thế?hopeworld
tớ đang đứng dưới nhà nàywonhee
wut .-.wonhee
aaaaaaaaaaa chết rồiwonhee
đợi tớ chútwonhee
à không, chắc hơi lâu đấywonhee
tớ đang tắmwonhee
é, mà sao lại là hope? sao lại là world?hopeworld
thế sao lại là wonhee chứ không phải hyewon?hopeworld
tắm đi còn bắt người ta chờ bao lâu nữa @@wonhee
ờ ờ thế đợi chútwonhee
à nhầmwonhee
đợi hơi lâuhopeworld
cho 10 phútwonhee
cậu không độc ác như thế đúng không T.Thopeworld
TẮM ĐI!!!!Hyewon đến tá hoả mà tắm rửa rồi mặc lên người một chiếc áo hoodie to đùng và chiếc quần cộc đến nửa đùi. Bước ra khỏi nhà, Hoseok đón chào cô bằng ánh mắt dò xét.
- Làm sao? - Hyewon thắc mắc.
- Lần đầu thấy cậu mặc kiểu đàn ông như này đấy.
- Cậu không thấy đáng yêu à?
Hoseok bật cười, con người này cứ mở mồm ra là một câu đáng yêu, hai câu dễ thương. Anh liền đi đến, khoác vai Hyewon và kéo cô đi.
- Ơ từ từ, đi đâu đấy?
- Đi làm bài tập. Mai hai lớp phải nộp cùng một đề mà.
- Nhưng mà sách vở...
- Đằng nào cậu chả chưa làm, có đúng không?
- Ờ thì...
- Tớ đưa giấy cho mà làm.
Hyewon chẳng nghĩ ngợi gì mấy mà đồng ý luôn. Có Hoseok ngồi bên cạnh giảng bài cho cũng tốt, anh giỏi toán hơn cô kia mà. Đã thế còn được khao một cốc sinh tố thì còn gì bằng nữa. Nghĩ sung sướng là thế, mà rồi tên Jung Hoseok kia quyết không chịu để cô tận hưởng, thay vào đó là ra điều kiện với cô.
- Làm hết một bài thì uống một ngụm.
- Cái gì?
- Làm đi thì được uống, đơn giản mà.
- Cậu không thể làm thế với một chiếc bụng thèm thuồng được.
- Nhưng tớ phải làm vì một cái đầu cần bổ sung thêm kiến thức. Thầy toàn đưa bài cậu cho tớ chấm, tớ biết cậu đang ở đâu, và như vậy là không được.
- Tưởng quan tâm thế nào, chỉ gạch mỗi câu sai lạnh lùng như thế là sao? Ít ra cũng tích câu đúng để động viên chứ?