Đi theo Hagrid, các học sinh năm nhất vào một cái phòng nhỏ của Hogwarts. Giáo sư McGonagall nghiêm túc đứng ở chỗ này chờ bọn họ.
Lời nói đầu của giáo sư McGonagall vẫn như đời trước, về nghi thức phân viện, về đặc điểm của mỗi Nhà.
Harry nghe lại lời nói như đời trước, giống như đã trải qua mấy đời. Một đời này, tiếp tục làm một Gryffindor sao? Giống như lúc trước, xúc động, làm việc không suy nghĩ?
Hay trở thành một Slytherin, vì mục đích mà không từ thủ đoạn?
Hoặc sẽ là.......
Harry biết cậu muốn cái gì, nặn ra một nụ cười thực không Gryffindor.
-----------------------------Ta là phân viện phân cách tuyến----------------------------------------
Harry lại lần nữa được mọi người chú ý đội nón phân viện lên.
"Rất khó, thật sự rất khó." Nón phân viện vẫn là cái loại giọng nói kỳ ảo khó lường, "Xem ra ngươi rất có dã tâm, lại nguyện ý vì thế mà trả giá hết thảy, này quả thực là Slytherin. Nhưng ngươi cũng thật dũng cảm, hoàn toàn lại là Gryffindor."
Harry đánh gãy lời lầm bầm lầu bầu của Nón phân viện: "Ngài Nón phân viện, chẳng lẽ không thể ở đồng thời cả hai Nhà sao?"
Nón phân viện bị ý tưởng này làm cho kinh sợ, lại một trận lẩm bẩm: "Tuy rằng trong lịch sử từ trước đến nay chưa xuất hiện qua trường hợp này, nhưng là.........."
"GRYFFINDOR!" Học sinh ngồi ở dãy bàn Gryffindor muốn hoan hô, nhưng mà, "SLYTHERIN!" Làm nhóm sư tử nhỏ đang kinh hỉ trong nháy mắt bị hóa đá, nhóm rắn nhỏ quý tộc ngồi ở dãy bàn Slytherin trên mặt là giả cười cũng cứng đờ.
Trên dãy bàn giáo sư, Snape hơi nhướng lông mày, con ngươi rung động. Hiệu trưởng Dumbledore như muốn làm rớt một dúm râu.
Sau khi lấy lại tinh thần, Hiệu trưởng Dumbledore đi đến trước mặt Harry, dò hỏi: "Sao lại như vậy?"
Harry nhìn thẳng vào đôi mắt cơ trí giấu ở phía sau mắt kính hình bán nguyệt: "Hiệu trưởng Dumbledore, thầy hẳn là biết, chỉ cần dũng cảm hoặc là cơ trí đều không thể giúp con hoàn thành cái gọi là sứ mệnh kia."
Dumbledore phát hiện đứa nhỏ trước mắt này có sự cơ trí và tinh thần trách nhiệm nhiều hơn so với những đứa trẻ cùng tuổi, đúng vậy, đứa trẻ này là Cứu Thế Chủ, hẳn là có trợ giúp.
Giọng nói của Hiệu trưởng Dumbledore thực ôn hòa: "Harry, ta có thể gọi con như vậy không?"
"Đương nhiên có thể, Hiệu trưởng!"
Hiệu trưởng Dumbledore hiền lành nhìn đứa trẻ tóc đen: "Con sẽ là một phù thủy vĩ đại, Harry, giống như ba và mẹ của con."
Nói xong, Hiệu trưởng xoay người, hướng xuống đám động vật nhỏ đang nhỏ giọng thì thầm, dùng một thần chú phóng to giọng nói 'Sonorus': "Yên lặng!"
Nhóm động vật nhỏ nháy mắt yên tĩnh trở lại, quay lại nhìn vị Hiệu trưởng vĩ đại.
"Trò Harry Potter, vì bản thân có chút đặc biệt, cho nên trò ấy có thể đồng thời ở cả hai Nhà. Tuy rằng trong lịch sử Hogwarts trước giờ đều chưa có phát sinh chuyện như vậy. Nhưng thân là Hiệu trưởng ta quyết định, trò Harry Potter, đồng thời thuộc về hai Nhà Gryffindor và Slytherin!"
Đón nhận vô số ánh nhìn, Harry bình tĩnh mà ngồi vào chỗ bên cạnh Ron trên dãy bàn Gryffindor, có lẽ lần sau cậu có thể ngồi cạnh Malfoy bên bàn Slytherin?
"Trước khi tiệc tối bắt đầu, thầy có vài vấn đề cần dặn dò các trò. Các trò bị cấm đi vào Rừng Cấm! Ngoài ra giám thị Flich muốn thầy nói lại với các trò, không được dùng phép thuật ở hành lang. Hơn nữa, nếu không ai muốn chết không rõ ràng, vậy các trò không cần đến gần hành lang bên phải lầu bốn. Cuối cùng là: Ngu ngốc! Khóc nhè! Vặt vãnh! Véo! Cảm ơn."
Đột nhiên trên bàn bày đầy đồ ăn, nhóm động vật nhỏ đã đói lả lao vào cùng đấu tranh với đồ ăn.
Ron ngồi bên cạnh Harry có chút kích động: "Harry! Quả nhiên cậu là một phù thủy nhỏ đặc biệt."
Hermione vẻ mặt hâm mộ: "A! Harry! Cậu có thể học tập tri thức của cả Gryffindor và Slytherin, thật là quá tuyệt vời."
Harry đỡ trán, nói với hai người bạn tốt cả hai đời này: "Ron, mình không có cái gì đặc biệt hết, mình chỉ là Harry Potter mà thôi."
Ron thấy Harry có chút không vui, liền thay đổi đề tài: "Uh... Harry... Cậu vẫn nên cẩn thận với Slytherin một chút. Cái Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy cũng xuất thân từ Slytherin. Còn có rất nhiều Tử thần Thực tử."
"Ron, không cần lo lắng."
-------------------------------------Phân cách tuyến lại tới rồi--------------------------------------
Sau khi kết thúc tiệc tối, các động vật nhỏ được Huynh trưởng các Nhà mang về phòng ngủ, một mình Harry mê mang nhìn Hiệu trưởng Dumbledore.
"Harry, nếu con nói không để ý, thầy tin tưởng, giáo sư – thiên tài Độc dược của chúng ta rất vui lòng để con cùng thầy ấy ở cùng một chỗ."
Harry nhìn vẻ mặt âm u của Snape, quả thực không thể tin được lỗ tai chính mình, Merlin ơi, hạnh phúc tới quá đột nhiên.
Snape cứng đờ mà khóe miệng khẽ động, mày nhướng lên. Harry không khó để tưởng tượng, giây tiếp theo hai cánh môi gợi cảm sắp phun ra nọc độc.
"Potter, ta không thể không để ngươi tiến vào hầm của ta. Ta giả sử trong óc tiểu cự quái nhồi đầy cỏ lác, sẽ không mang đến cho giáo sư Độc dược hèn mọn này của ngươi phiền toái gì, bằng không........."
Harry rụt cổ, bẹp bẹp miệng, một đôi mắt xanh biếc sáng ngời nhìn Snape: "Giáo sư, em xin thề trước Merlin, nhất định không cho thầy thêm phiền toái." Ba chữ "thêm phiền toái" phá lệ nói rõ ràng, đúng vậy, không cho anh thêm phiền toái, chính là tự anh đem về nhà mà thôi.
YOU ARE READING
HARRY POTTER BẢO HỘ
FanfictionTác giả: An Tiểu Bồn Nguồn: wikidich Editor: Tiểu Thần Tình trạng truyện: Hoàn Tình trạng edit: On-going Văn án: Đây là một HP đồng nghiệp văn. Một đời trước, hắn là Viện trưởng Xà viện, nhưng vì bảo vệ một sư tử nhỏ mà vứt bỏ tính mạng; cậu là Cứu...
CHƯƠNG 03: HOGWARTS
Start from the beginning