Chương 1 : Tiểu sứ giả thánh địa Súp Lơ

12 2 0
                                    

 " A Ly ! " Một tiếng hét vang lên trong phòng của Ly Ly. Cô vươn vai ngồi dậy, đập vào mắt là ánh nhìn như sát thủ của mẹ cô. Ly Ly giật mình đâm bụp vào góc tường lắp bắp hỏi : 
 
" Có.... chuyện.... ạ "

 " Con còn hỏi! 1năm nửa là ngày tân nhiệm sứ giả được đưa lên và con là ứng cử viên sáng giá nhất ! Thế mà giờ thì sao ? " Bà cầm lấy một quận giấy trắng tinh " Đây là thành quả mà con bảo đấy!"

 Trời ơi... má mi phát hiện ra rùi... làm sao đây

" Con mà để bên Ân tộc kia dành được cái tân nhiệm sứ giả thì biết tay ! Cút đi làm bản thuyết trình đi !" Bà giận dữ chỉ ra ngoài cửa, vứt một chiếc cặp màu hồng xuống giường.

" Đi luôn ạ " Cô yếu ớt hỏi

" Nhanh và luôn !!" Mẹ Ly vẫn chỉ tay về phía cửa

  Ly Ly đành như vậy quấn gói rời đi. Phải chăng cô chăm chỉ chút có phải đỡ quấn gói thế này không ?

  ....

  Phỏng vấn cùng Ly Ly :

" A ! Xin chào các bạn, vẫn chưa chào hỏi gì mà. Mình là Ly Ly, con của nữ sứ giả thánh địa Súp Lơ, mẹ mình tuy với mình ác vậy nhưng người khác lại hiền, eo ôi, còn xưng danh thánh mẫu ấy. Bọn nó cứ bảo tớ sướng  khi được làm con của sứ giả hiền dịu. Tớ thấy có mà trách nhiệm đè ngàn cân. Thật ra sứ giả khác vua nhiều lắm luôn, không truyền cho con mà cứ 40 năm là bầu lại một lần, 4 thánh tộc sở hữu tài nói chuyện với thần đều sẽ cử 4 người đi tranh, có 4 thánh tộc là  Âu tộc, Ân tộc, Âm tộc, Ây tộc. Tớ là Âu tộc, gia tộc đứng nhất hiện giờ. Cái phần thuyết trình mà nãy tớ nói đó là phần thi 1, hòa đồng cùng thập nhị thánh địa. còn mấy cái sau các bạn đợi đi nha. "

" Bà ơi, bà nói nhiều quá "

 " Câm mồm con tác giả " Cầm dép

" Tưởng mỗi ngươi biết bánh mì pate à ?" Cầm dép ném

 Và đó là cuộc đấu dép

...........

Khổ như gì ấy, còn 1 năm cơ mà.... tự dưng mẹ lại lên cơn. Mệt người nha. Gần nơi này nhất là Phô Mai và Cần Tây. Mình thuận đường đi tới thành phố Lơ Lơ nên tốt nhất tới Cần Tây vậy. 

Nghĩ là làm, Ly Ly đi tới thành phố Lơ Lơ. Thành phố này là thành phố sầm uất nhất thánh địa, nhiều súp lơ nữa. 

Cô bước đi trên con đường đá tảng, ngó nhìn khắp mọi nơi. Cuộc sống yên bình chẳng có một tí cãi nhau... thật chán đời a! Thế này năm sau cũng chả có bài thuyết trình mất. 

 Bỗng, từ phía trước mọi người chạy như ma đuổi, ai cũng cầm theo một bọc đồ chạy vút đi. Này là cái khỉ gì vậy ? Cô chạy lại hỏi một người đi đường :

" Cô ơi..."

" Ma... ma... ma súp lơ ..."

 Cô đó chỉ nói vậy rối cắm mặt đi tiếp. Ma súp lơ ? Chả biết là gì nhưng sẽ có chuyện cho mình đây nha !

Vùng đất của bánh kẹo { mlp }Where stories live. Discover now