Chấn Nam và Minh Tuấn thân thủ nhanh nhẹn né được đường đạn của David. Nhưng khi anh nhìn lại thì David đã trốn mất. Cảnh sát huy động lực lượng đuổi theo hắn. Minh Tuấn không quan tâm đến chuyện này lắm, dù sao đó cũng là công việc của cảnh sát.
Đợi khi cảnh sát giải đám người của David và Hứa Trung Kiên đi, anh mới trở lại phòng họp. Mấy người cổ đông thấy anh thì như thấy cọp, họ ngồi thẳng lưng, không dám lên tiếng.
Minh Tuấn ngồi ngay vị trí chủ tịch, anh mỉm cười:
_ Các vị, cảm ơn các vị đã đồng hành cùng tôi trong khoảng thời gian qua. Minh thị được như ngày hôm nay, chính là nhờ các vị đã bỏ mồ hôi nước mắt của mình vào. Minh Tuấn tôi cũng không thể bạc đãi mọi người. Nay, Minh gia đã nắm trong tay 100% cổ phần của Minh thị, đồng nghĩa với việc chúng tôi có quyền làm chủ cả công ty mà không cần phải thông qua ý kiến của cổ đông. Còn về phía mọi người, những người có ý định theo David, Minh thị sẽ đưa lương hưu hàng tháng đến nhà của họ và chỉ được đưa trong 3 tháng mà thôi. Còn những người nửa nạc nửa mỡ, tôi sẽ cho để cho các vị lấy công chuộc tội, tiếp tục phấn đấu vì công ty. Và hiển nhiên, những ai đã cùng tôi vượt qua giai đoạn này, ngay ngày mai sẽ lập tức thăng chức tăng lương.
Mọi người trong phòng họp có người thở dài, có người hớn hở. Tâm trạng không ai giống ai. Thư ký Tom bên cạnh phát một bộ hồ sơ cho mỗi người:
_ Đây là hợp đồng mới của chúng ta. Mời các vị xem qua. Nếu không có thắc mắc gì, ngày mai chúng ta bắt đầu làm việc trở lại.
***
Hàn Băng Di và Lý Khang ngồi đối diện Trịnh Hoa và Minh Tuấn. Hôm nay Hàn Băng Di và Trịnh Hoa hẹn nhau cùng đi ăn, hiển nhiên hai vệ sĩ hộ tống không thể vắng mặt
Minh Tuấn và Lý Khang không nói với nhau câu nào. Hai người họ chăm chỉ bóc tôm cho hai người phụ nữ bên cạnh. Trịnh Hoa nhìn chén của Hàn Băng Di đựng đầy tôm, cô không khỏi mỉm cười:
_ Xin chúc mừng, hai người cuối cùng cũng thành đôi.
Lý Khang và Hàn Băng Di nhìn nhau ngượng ngùng, Hàn Băng Di hất tay cô:
_ Còn không bằng cô đâu, bây giờ đã trở thành bà mẹ một con rồi đấy.
Trịnh Hoa cười cười, lúc nãy đi trên đường, Hàn Băng Di đã nói với cô rằng cô ấy đã nói sự thật với Lý Khang về chuyện tráo đổi thân xác của hai người. Lý Khang lúc đầu còn ngờ ngợ nhưng sau khi cô kể về quá khứ của hai người, Lý Khang đã ôm chầm lấy cô. Lúc đó, cô cảm nhận được nước mắt của anh đang rơi trên vai mình. Ai cũng biết, anh yêu cô nhiều như thế nào.
Hàn Băng Di lấy trong túi xách ra một tấm thiệp màu đỏ, nhiển nhiên là thiệp cưới, cô đưa cho Minh Tuấn và Trịnh Hoa:
_ Đây, ngày cưới của chúng tôi là tháng sau. Hai người nhất định phải tới đấy.
Trịnh Hoa cầm lấy tấm thiệp, cô cảm nhận được sự run run của Hàn Băng Di khi đưa tấm thiệp, có lẽ cô đang quá hạnh phúc. Trịnh Hoa cười:
_ Đến thiệp cưới in tỉ mỉ như vậy, nhất định là phải đi rồi. Phải không, chồng?
Minh Tuấn gỡ đôi găng tay đã bóc tôm ra, anh véo má cô:
_ Ừ!
Lý Khang cầm ly rượu, hướng về Minh Tuấn:
_ Minh Tuấn, chuyện năm xưa bỏ qua nhé. Cảm ơn cậu và Băng Di đã giúp tôi cai quản Wonder Life cả năm nay.
Minh Tuấn cũng không khách khí, anh cụng ly cùng Lý Khang:
_ Cậu có thể bỏ qua được là tốt rồi. Không nhờ có cậu, vợ và con trai tôi đã không còn ở bên tôi. Cảm ơn!
Trịnh Hoa tò mò:
_ Chuyện năm xưa là gì vậy?
Lý Khang nhướng mày:
_ Cô ấy vẫn chưa biết?
Minh Tuấn gật đầu, anh quay sang Trịnh Hoa:
_ Lát về anh sẽ kể cho em nghe.
_ Được.
_ Nhưng anh không kể chuyện không công bao giờ.
Trịnh Hoa lườm Minh Tuấn:
_ Anh muốn cái gì?
_ Em đoán xem.
Minh Tuấn cười tà mị. Trịnh Hoa hiển nhiên biết anh muốn cái gì, tay cô thuận thế nhéo hông anh một cái. Minh Tuấn kêu đau rít lên. Hàn Băng Di và Lý Khang ngồi đối diện chỉ biết lắc đầu cười.
Hàn Băng Di thầm nghĩ, đôi khi hoán đổi thân xác lại là một điều tốt. Cả cô và Trịnh Hoa đều tìm được tình yêu của mình. Nếu không phải năm ấy, xe cô đâm vào Trịnh Hoa, có lẽ bây giờ cô đang sống ở Minh gia, hàng ngày đều nhớ về Lý Khang.
Thật ra lúc đầu cưới Minh Tuấn, cô rất sợ anh, anh lúc đó rất hung dữ, chỉ cần đụng một cái là ngày mai Hàn gia sẽ có chuyện. Mà mẹ của Minh Tuấn cũng rất hà khắc với cô. Năm đó ảnh sex của cô cùng Minh Tuấn bị tung ra ngoài, tất nhiên là ảnh ghép, cũng không biết là do ai làm. Minh gia và Hàn gia luôn gây sức ép bắt cô và Minh Tuấn phải lấy nhau, nhưng Minh phu nhân không chấp nhận chuyện chưa cưới đã động phòng nên rất coi thường cô. Nhà họ Lý vì chuyện này mà không thể cho Lý Khang cưới Hàn Băng Di. Lý Khang nghi ngờ do Minh gia làm. Anh không suy nghĩ gì đã lái xe tông Minh Tuấn, khiến Minh Tuấn bị gãy mấy cái xương sườn. Minh Tuấn tức điên người, anh khống chế Hàn gia, ép Hàn Băng Di về làm vợ, sau đó liên tục ngoại tình với Bạch Băng khiến cô mất mặt. Nhưng sau này, Hàn Băng Di luôn lén gặp Lý Khang, nhiều lần còn bị Minh phu nhân bắt gặp.
Lý Khang và Minh Tuấn cùng từ bạn thành thù, sau này còn không nhìn mặt nhau. Chuyện này đến nay vẫn không ai nói gì, càng không muốn đụng tới nữa. Dù sao, mọi thứ cũng qua rồi và họ đang rất hạnh phúc.