1.

480 44 14
                                    

... : "..." | Lời nói nhân vật |

... : <...> | Suy nghĩ nhân vật |

*...* | Âm thanh |

Xã hội bây giờ đã chia thành 2 cấp bậc. Cao nhất là vampire – những ma cà rồng kiêu hãnh, chúng sống dựa vào máu của con người. Vampire có 2 loại, vampire thuần hoá và vampire hoang dã. Vampire thuần hoá sẽ chỉ cần máu con người theo định kì, hoặc do cơn khát máu, họ có khả năng sinh hoạt ăn uống giống con người. Ngược lại, vampire hoang dã là những kẻ không có khả năng dung nạp thức ăn của con người, thứ chúng cần chỉ là máu và máu.

Dưới quyền vampire là human, tức con người và đồng thời cũng là nguồn cung cấp thức ăn cho vampire. Do số lượng vampire thuần hoá khá ít nên để tránh việc họ biến lại thành vampire hoang dã thì mỗi một năm sẽ có " vật hiến tế " được gửi đến thế giới vampire. " Vật hiến tế " là những thanh thiếu niên khoảng 18 – 22 tuổi vì họ cho rằng máu người ở độ tuổi đó là ngon nhất. Trong số hàng trăm người được gửi đến, ngoại trừ các " bình máu thượng hạng " thì còn lại sẽ phải ở lại làm công chứ không được quay về.

====<<>>====

Ba : " Xin lỗi con..."

Mẹ : " Hiếu ơi..Hức...ta không muốn con đi chút nào.."

Hiếu : " Thôi nào ba mẹ. 2 người đừng tự trách nữa, con đã 18 tuổi thì sớm hay muộn cũng được đưa đến đó thôi. Đây là luật lệ hàng ngàn năm nay rồi, không thể làm trái được. 2 người cứ khóc như vậy, con làm sao yên tâm mà đi đây."

Ba : "Thằng nhóc thối..lo cho ai chứ, thân mình còn chưa lo xong...2 ông bà già này tự lo cho mình được nhóc con.."

Hiếu : "Vâng vâng..thế thì ba mẹ không được bỏ bữa đâu đấy"

Mẹ : " Hức...con cũng phải giữ gìn sức khoẻ.."

Ba : "Lần sau quay lại mà sụt kí nào là ta đánh con mi nhừ xương"

Hiếu : "Haha.. được rồi, lần sau về sẽ lăn cho ba xem. Giờ thì ôm một cái nào"

Gia đình nhỏ ôm chầm lấy nhau, trao nhau tình thương khi còn có thể. Giây phút hạnh phúc ấy chẳng kéo dài được lâu vì đồng hồ đã chỉ 12h đêm, thời khắc chia tay đến rồi. Một ánh sáng trắng loé lên giữa căn nhà sau đó biến mất mang theo cả cậu – Trần Minh Hiếu.

====<<>>====

Mở mắt ra thấy bản thân đang đứng trước cổng của một ngôi nhà to lớn cùng với rất nhiều người khác. Cậu đoán rằng đây là dinh thự của những vampire thuần hoá, là nơi cậu trở thành " bình máu thượng hạng " hoặc không... Tiếng kót két của cánh cổng vang lên, một cậu trai với thân hình cao ráo bước ra. Anh ta đảo mắt như thể đang tìm kiếm thứ gì đó, ánh mắt anh ta bỗng dừng lại ở chỗ cậu. Cậu biết chắc chắn anh ta không phải đang nhìn mình, cố nhìn theo hướng của người nọ. Cậu phát hiện anh ta đang nhìn vào cô gái đứng gần cậu, một cô gái xinh đẹp với mái tóc uốn lượn, thứ cậu chú ý đến là chiếc vòng cổ ngọc lam nom đang toả sáng được cô đeo trên cổ. Người con trai đang đứng phía đằng kia phút chốc đã biến mất và xuất hiện trước mặt cô gái

? : "Chào em, mạn phép hỏi thiên thần xinh đẹp này tên gì ?"

? :" T-tên..Nguyễn Ngọc Hân..."

Vẻ mặt anh ta thoáng bất ngờ rồi lại về trạng thái niềm nở xen lẫn chút vui vẻ chăng ?

? : "Rất vui vì đã tìm thấy em, người được chọn, anh là Song Luân"

Hân :" Người được chọn ?"

S.Luân : "Đúng vậy, chính là em và từ giờ em sẽ trở thành vợ của bọn anh"

Hân :" Thật sao ?..."

S.Luân : "Tất nhiên rồi xinh đẹp"_ anh ta nắm lấy tay cô gái đó rồi dịch chuyển lại vị trí cũ, nói lớn với tất cả người ở dưới

S.Luân : "Chắc hẳn tất cả những người đang có mặt tại đây đã biết việc mình cần làm, các ngươi sẽ phải làm một xét nghiệm máu. Kẻ nào không mang trong mình dòng máu thượng hạng thì cũng sẽ không được trở về, hiểu chứ ? Giờ thì vào trong thôi"_ chỉ bằng một cái búng tay, anh ta đã đưa tất cả vào trong dinh thự to lớn kia

Hiếu : "Nè, sao từ vừa nãy anh cứ nhìn tôi vậy hả ?"

1 : "Ủa, cậu trai đó đang nói chuyện với ai vậy ?"

3 : "Có được bình thường không đó, đâu có ai đâu"

2 :" Sợ quá sảng rồi hay gì"

...

Hân : " Cậu ta đang nói với ai vậy ? "

S.Luân : " Cậu ấy nhìn thấy à ? "

? : "Nhìn thấy tôi à"

Hiếu : "Sao không thấy ? Anh đang đứng chình ình trước mặt tôi đây này, tôi có mù méo ?"

? : "Thú vị đấy nhóc con "_ trong mắt cậu có thế người trước mặt vẫn đứng im, nhưng với người khác thì anh ta đang từ từ hiện lên như thể tàng hình vậy

? : "Tên của nhóc là gì ?"

Hiếu : "Hiếu, Trần Minh Hiếu"

? : "Vậy từ giờ Hiếu, nhóc sẽ là người hầu riêng của Phạm Bảo Khang này" _ nói rồi anh biến thành dơi bay lên đầu cậu ngồi

Hiếu : "Nè ! Sao vô duyên vậy ? Xuống coi, tôi đã đồng ý đâu"

Khang : "Không đồng ý cũng phải chịu, đây là lệnh, cấm cãi"

Hiếu : ...

S.Luân : "Mau chóng di chuyển đi là xét nghiệm !" _ Tiếng nói của anh ta đã thúc giục những con người vẫn đang ngơ ngác vì một màn diễn ra trước mắt phải giải tán

S.Luân : "Người đâu, dắt cô ấy lên phòng. Còn cậu đang có con dơi ngồi trên đầu kia, tôi có chuyện muốn nói"

Hiếu : "Anh có chuyện gì muốn nói ?"

S.Luân :"Haizz.. tôi không biết vì sao cậu lại nhìn thấy cậu ta. Nhưng theo lời của con dơi đang ngủ kia thì từ giờ cậu sẽ là người hầu riêng của cậu ta"

Hiếu :" Nhưng tôi chưa đồng ý"

S.Luân : "Cậu nghĩ cậu còn lựa chọn khác à ? Như đã nói, đây là lệnh, cấm cãi"

Hiếu :"..Được rồi, vậy tôi sẽ ở đâu đây ?"

S.Luân : "Cậu sẽ ở..-"

Khang : "Phòng của tôi"

( Shop triển khai tác phẩm mới, mong mọi người ủng hộ <33 Shop cũng sẽ tích cực tiếp thu góp ý, nhận xét của các iu ạ :333 Nếu các iu còn muốn ai ship với Hiếu nữa thì gợi ý ạaa )

[ AllHiếu ] VampireNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ