Chương 73: Trận tuyết đầu tiên

662 64 6
                                    

'Tôi cảm thấy mình như dang rộng đôi tay đứng giữa sa mạc, còn người như cơn mưa nặng hạt rơi xuống người tôi.'

Trong căn phòng, bộ phim vẫn đang tiếp tục chiếu.

Âm thanh nho nhỏ, không hề gây chú ý.

Bởi vì bị tiếng thở mạnh hơn lấn át.

Dữ dội, mang theo cơn giận, gần như là phát tiết. Sự chênh lệch sức mạnh giữa Omega và Alpha thực sự rất rõ ràng, nếu Trình Quý Thanh không chịu nhường, Bạch Tân thực sự không có biện pháp.

Tay của Bạch Tân bị một tay của Trình Quý Thanh giữ chặt, không thể cử động.

Trên chân có cảm giác lành lạnh, làn da trực tiếp tiếp xúc với không khí, viền của đôi tất bó chặt khiến cô đau nhói.

Hơi thở của cô gấp gáp, ánh mắt hướng về phía Trình Quý Thanh. Khi nhìn thấy biểu cảm lạnh nhạt không chút cảm xúc của người kia, cô tức giận.

"Buông ra."

Cô cố nâng đầu gối lên húc vào, cơ thể trong tay Trình Quý Thanh giãy giụa không ngừng.

"Chị tránh đi đâu? Không phải chị muốn thế này sao?"

Những lời nói khiêu khích ban nãy của Bạch Tân như lưỡi dao cắm sâu vào Trình Quý Thanh. Lửa giận không ngừng bùng lên, khiến cô không còn chút kiên nhẫn nào.

Bạch Tân cắn chặt răng, giọng nói khàn khàn, mang theo sự bướng bỉnh: "Bây giờ không muốn nữa, không được sao?"

Khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi của cô trong lúc vùng vẫy lại càng trở nên đẹp đến khó tin, tựa như một tác phẩm nghệ thuật đầy cuốn hút.

Chiếc giường mềm mại khẽ rung.

Bạch Tân chỉ nghe thấy tiếng cười khẽ của Trình Quý Thanh.

Sự dịu dàng nhất quán của Trình Quý Thanh bỗng dưng biến mất. Cô biết rằng khi Trình Quý Thanh tức giận, khí chất rất khác biệt, mà hôm nay, sự thay đổi này hiếm khi bộc lộ rõ ràng như vậy.

Ngón tay của Trình Quý Thanh lướt qua làn da cô, cảm giác lạnh lẽo ẩm ướt nhắc nhở cô rằng, bên dưới những lời lẽ ngông cuồng mạnh miệng của mình, là cỡ nào chật vật.

"Vậy sao?"

Trình Quý Thanh không có chút ý định mềm lòng nào, thậm chí chẳng để Bạch Tân thời gian chuẩn bị tinh thần.

Khoảnh khắc ấy, Bạch Tân hé môi, một câu cũng không nói nên lời.

Trình Quý Thanh quá quen thuộc với nhịp điệu mà cô thích, cảm giác tê dại và run rẩy lan từ đầu ngón chân lên tận sống lưng khiến cô mất đi bản năng kháng cự.

...

Ánh mắt Bạch Tân mơ màng nhìn vào chiếc nốt ruồi nhỏ trên cổ Trình Quý Thanh. Mồ hôi trên da cô ấy đọng lại, chuẩn bị rơi xuống.

Khi Trình Quý Thanh buông tay, Bạch Tân như một con thú hoang vừa được thả ra khỏi lồng. Cô đột nhiên kéo mạnh Trình Quý Thanh xuống, há miệng cắn vào tuyến thể để trả thù.

Trình Quý Thanh khẽ nhăn mặt vì đau nhưng không hề né tránh, bàn tay bên dưới lại càng mạnh bạo hơn.

Bạch Tân bị đẩy đến giới hạn, mái tóc đen xõa xuống cạnh giường, bàn tay cô buông thõng, vung trúng chiếc máy tính bảng...

(BHTT - EDIT HOÀN) Xuyên Thành Tra A Đánh Dấu Chị Đại Tuy Đẹp Mà ĐiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ