Cứ vậy, Doran liền nhìn xung quanh để xem khi nào thì cái cậu Zu kia xuất hiện.
Nhưng nhìn hoài nhìn mãi vẫn chưa thấy, cậu giơ đồng hồ ra xem thì thấy đã 9h rồi, còn 1 tiếng nữa là tan tiệc nhưng vẫn chưa thấy ai tới.
Nhưng ngay lúc này cậu lại gặp 1 vấn đề nan giải. Ba mẹ cậu và Viper đang nói chuyện với nhau.
Nếu chỉ có vậy thì rất bình thường nhưng mà họ lại đang nói về hôn sự của 2 đứa.
Vì 2 bên từ xưa đã hứa sẽ làm xui gia nên họ dẫn 2 đứa con tới gặp mặt nhau.
Doran cảm thấy Viper rất không vui nhưng cậu cũng không có quyền quyết định.
Sau đó, ba mẹ của 2 người liền nói rằng họ nên trao đổi phương thức liên lạc, mặc dù không muốn nhưng cả 2 người vẫn làm.
Doran vừa chấp nhận lời mời kết bạn của Viper đã đánh đòn phủ đầu trước, cậu nhắn:
"Mình biết cậu cũng rất không vui khi bị ép, nhưng chúng ta cứ làm bạn bình thường được không? Sau này lớn rồi chúng ta sẽ nói rõ với ba mẹ về quan điểm của mình nha."
Viper nhìn thấy tin nhắn này thì có hơi bất ngờ, cậu nghe người ta đồn Doran là người rất biến thái, luôn có suy nghĩ không đúng đắn.
Có thể cậu ta đang ấp ủ âm mưu gì đó hoặc có thể chỉ là lời người khác đồn đoán, cậu nửa tin nửa ngờ rep:
"Được"
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện của 2 nhà, Doran mệt mỏi đi ra ngoài sân hít thở, đột nhiên đằng sau có ai đó đang nói chuyện với nhau.
Cậu vô tình quay lại thì thấy cảnh tượng trước mắt khiến cậu giật hết cả mình. Zu đang nắm tay Viper.
Viper thấy Doran tới thì giựt tay ra nói:
"Cậu không cần xin lỗi nữa, tôi bỏ qua cho cậu rồi. Lần sau đừng có đụng vào người tôi, tôi có vị hôn thê rồi, đang ở bên đó."
Zu sau khi thấy Doran thì đột nhiên chạy đến gần cậu bắt đầu mếu máo:
"Ưm xin lỗi cậu, thật sự rất xin lỗi. Tôi làm bẩn áo vị hôn phu của cậu nên mới xin lỗi. Nãy nắm tay cậu ấy cũng là vô ý. Có gì cậu bỏ qua cho tôi nha."
Doran nghe vậy thì ngơ ngác, cậu thực sự không biết phải làm gì ngay lúc này liền quay ra nhìn Viper.
Như thấy được ánh mắt thỏ con đang bất lực, Viper đành tiến tới gần Doran nắm tay cậu rồi nói:
"Không sao, vị hôn thê của tôi rất tin tưởng tôi. Nên là cậu đi chỗ khác dùm, ở đây chướng mắt tôi lắm."
Zu có hơi giật mình, cậu ậm ừ 1 tiếng rồi rời khỏi chỗ đó.
Doran nhìn Viper rồi lại nhìn về phía Zu, cậu thấy có hơi sai sai, cậu hỏi:
"Hình như cậu ấy đang khóc, có làm sao không?"
Viper nhìn Doran khó hiểu, cậu thắc mắc:
"Cậu không cần phải quan tâm cậu ta đâu. Tại tôi lười nhắn tin nên không muốn cho cậu ta số, vậy mà cậu ta cứ lèo nhèo đòi mãi. Bực mình thật."