Chương 67: Phòng ngừa rủi ro

1.1K 94 1
                                    

Trình Quý Thanh vất vả lắm mới đuổi được Tống Lánh đi, cầm chai rượu vang mà cô ấy mang đến rồi quay người lại.

Cô cúi xuống nhìn điện thoại, Tống Lánh vừa nói xong câu kia, cuộc gọi của Bạch Tân liền bị ngắt.

"....."

Trình Quý Thanh phiền não khẽ "chậc" một tiếng, cầm điện thoại đi về phía hồ bơi. Bên cạnh ghế nằm có một chiếc bàn gỗ nhỏ, cô rót một ly nước đặt lên bàn.

Cô ngồi xuống ghế, im lặng vài giây rồi mở WeChat.

Câu nói khi nãy của Tống Lánh, với chất giọng ẻo lả đó, bất kể ai nghe cũng sẽ nghĩ ngợi lung tung, huống hồ lại là Bạch Tân... mà hai người họ còn đang trong giai đoạn "tạm xa nhau để bình tĩnh".

Ngón tay Trình Quý Thanh khẽ lướt xuống dưới.

Những bạn bè ăn chơi trước đây của nguyên chủ, bao gồm cả các nhóm đã bị cô xóa gần hết. Nhưng gần đây vì tham gia đoàn phim, cô lại thêm không ít đồng nghiệp mới, cũng có vài nhóm chat.

Thời gian trò chuyện đều rất mới mẻ.

Vì vậy, khung hội thoại giữa cô và Bạch Tân lúc sáng đã bị đẩy xuống dưới.

Hơi sương từ hồ bơi nhè nhẹ đong đưa theo gió, Trình Quý Thanh ngồi bên cạnh đôi lúc cảm nhận được hơi ẩm, trong tiết trời khô ráo lại mang đến cảm giác dễ chịu.

Cô cúi đầu, mở khung nhập văn bản.

[Người nói khi nãy là Tống Lánh...]

Ngừng lại một chút, cô xóa.

[Tống Lánh nói bừa đấy...]

Xóa tiếp.

[Là Tống Lánh.]

Trình Quý Thanh gửi đi ba chữ, đợi vài giây rồi đặt điện thoại lên bàn.

Tống Lánh là kiểu người thế nào, cả giới nhị đại đều biết, chắc hẳn Bạch Tân cũng hiểu.

*Giới nhị đại: kiểu thế hệ thứ 2, ví dụ phú nhị đại là con nhà giàu, quan nhị đại là con nhà quan.

Nếu còn không hiểu... Trình Quý Thanh nghĩ, chuyện của Bạch Tân trước đây, cộng thêm việc chị ấy giấu cô ở bên Chu Úc Thư, cô vẫn còn chưa nguôi giận đâu.

Hai người họ còn chưa làm lành mà.

Trình Quý Thanh không nghĩ thêm nữa, nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Có lẽ mấy ngày nay ngủ không đủ giấc, cô bắt đầu thấy buồn ngủ.

Không biết đã thiếp đi bao lâu, đột nhiên cảm giác nóng rực ở bụng dưới khiến cô mở bừng mắt, đôi lông mày khẽ nhíu lại.

Đồng thời, tuyến thể và các mạch máu trong cơ thể bắt đầu xao động, nhiệt độ cơ thể cô tăng lên nhanh chóng.

Cảm giác này vừa quen thuộc vừa xa lạ - cô từng trải qua hai lần kỳ xao động, nhưng thời gian đã lâu, hơn nữa đều trong trạng thái bị động.

Trình Quý Thanh biết, đây chính là thời điểm như Đường Giai đã nói, cần tiêm thuốc ức chế.

Cô nhanh chóng đứng dậy, túi xách đặt ngay trên ghế sofa trong phòng khách.

(BHTT - EDIT HOÀN) Xuyên Thành Tra A Đánh Dấu Chị Đại Tuy Đẹp Mà ĐiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ