🍍[THIẾU GIA KIÊU CĂNG].12

7.2K 630 7
                                    

Chương 12 

Chuyển ngữ: Andrew Pastel \ Cảnh sát chính tả: Hannyynehh


Giọng trong trẻo hôm nay có chút khàn, mang theo nỗi nhục nhã giận dữ đến tột cùng. Bốn nha hoàn do dự liếc nhau, cuối cùng Nghênh Xuân đi gọi vệ binh, bảo họ trói Cố Hoài Du lại.

Cố Hoài Du giật nhẹ khóe mắt, không tránh khỏi hai tên vệ binh thô lỗ ấn xuống. Y ngước lên nhìn tiểu thiếu gia kiêu căng hống hách, vẻ mặt ngây thơ vô tội, ánh mắt khiến người ta không khỏi thương xót: "Rốt cuộc tiểu gia làm gì khiến cậu tức giận? Mong thiếu gia nói rõ để Hoài Du chết cũng cam lòng."

Mấy nha hoàn tuổi còn trẻ, thấy nhị công tử sắp bị biến thành thái giám, dù ngoài mặt không biểu lộ, trong lòng cũng không khỏi thương hại. Tất nhiên, họ sẽ không làm trái lệnh chủ nhân, chỉ đứng lặng yên tại chỗ.

Đường Đường tức đến mức muốn bật cười, không thèm trả lời, chỉ liếc vệ binh, lạnh giọng: "Còn chờ gì nữa? Động thủ."

"Thiếu gia." Trước khi vệ binh kịp hành động, Cố Hoài Du đã lên tiếng, khẽ thở dài: "Chẳng lẽ là vì chuyện tối qua..."

"Ngươi im miệng!" Đường Đường nổi giận lôi đình, cậu trừng mắt nhìn Cố Hoài Du. Tên này bị vệ binh khống chế cứ tỏ vẻ vô tội, đôi mắt nhẹ nhàng lướt qua khắp người cậu như con rắn độc, cuối cùng dừng lại nơi lồng ngực, khóe môi nhếch lên đầy ẩn ý.

[Chủ nhân, ngươi dám nói không?]

​[Dám cho người ta biết đêm qua ngươi ở dưới thân ta như thế nào, thở hổn hển nói muốn sinh chó con cho ta, sau đó ta bắn tinh đầy vào bụng ngươi?]

Đường Đường dĩ nhiên không dám. Cậu chỉ đang theo đúng vai diễn, hù dọa con chó chết tiệt kia. Vờ như đã hiểu cái "ẩn ý" kia, cậu bực bội tiến tới, túm cằm Cố Hoài Du, hạ giọng hỏi: "Ngươi rốt cuộc muốn gì?"

Cố Hoài Du bị ép ngẩng đầu, ánh mắt đen sâu thẳm lấp lánh ý cười, môi khẽ động: "... Không có thứ đó, sao chủ nhân có thể sinh cho ta đàn chó con? Mong chủ nhân cân nhắc."

Y cúi đầu, giọng nhẹ như gió thoảng, chỉ hai người nghe được: "Trên người ngươi vẫn còn dấu vết của tôi. Nếu bị phát hiện thì không hay. Hơn nữa... người nhà họ Cố có thể chịu đựng khổ cực, nhưng không thể bị giết hay làm nhục. Chủ nhân, đừng trở thành con dao trong tay kẻ khác."

Ánh mắt Đường Đường thoáng thay đổi.

Cậu lập tức nghĩ đến bên phía Hồ di nương vẫn chực chờ nắm thóp mình. Nếu để họ biết cậu có mối quan hệ mờ ám với con trai kẻ tội đồ, chắc chắn họ sẽ vui đến phát điên. Hiện tại, dì cậu trong cung như đi trên băng mỏng, chỉ cần một bước sai là tan xương nát thịt.

Cố Hoài Du nói không sai. Cậu có thể đánh y, bắt anh quỳ, vì y là tội nhân. Nhưng nếu cắt bỏ thứ kia của y, không tránh khỏi việc trung thần dâng tấu, tố cậu mượn thế Hoàng hậu làm càn. Khi ấy, vị thế của dì trong cung...

Tiểu thiếu gia không thể không bận tâm.

"Được, ta không cắt cái thứ súc sinh của ngươi!" Đường Đường hiểu lý lẽ, nhưng vẫn tức không chịu nổi, nghiến răng nói: "Hôm nay ngươi quỳ đây cho ta. Khi nào ta về thì ngươi đứng dậy!"

[đam/H văn /np] (Q2) Xuyên vào truyện người lớn giành trai với nam chínhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ