🍍[THIẾU GIA KIÊU CĂNG].11

7K 628 17
                                    

Chương 11

Chuyển ngữ: Andrew Pastel \ Cảnh sát chính tả: Hannyynehh


Trời vừa hừng sáng, tuyết đêm qua đã ngừng rơi sau một đêm dài, tuyết phủ dày đến tận bắp chân người. Trong phòng, lò sưởi chỉ còn chút hơi ấm, rèm giường chạm trổ được buông xuống, lờ mờ hiện lên bóng dáng hai người ôm nhau.

Với cái lạnh buốt giá này, nếu là ngày thường, thân thể yếu ớt của tiểu thiếu gia kiều quý chắc đã bị lạnh mà tỉnh giấc. Thế nhưng hôm nay, dù đôi mắt cậu còn vương vết lệ, chóp mũi đỏ au, môi hơi sưng, khuôn mặt lại mang vẻ quyến rũ lạ thường. Cậu bị người kia ôm từ phía sau, hơi thở nhẹ nhàng, say ngủ.

Ác phó lớn hơn tiểu thiếu gia vài tuổi, dáng người cao lớn, mạnh mẽ. Một cánh tay của y bị cậu chủ kê làm gối, tay kia thì ôm chặt lấy eo cậu. Y cúi người, ôm cậu như một con chó dữ bảo vệ khúc xương, sự chiếm hữu không tiếng động này lại khiến người khác phải rùng mình.

Đường phủ dần tỉnh giấc, người hầu dậy sớm đi dọn tuyết, không ai hay biết tiểu thiếu gia đang cuộn mình trong vòng tay tên gia nhân xấu xa, thân thể run rẩy trong cơn kích động buổi sớm, gương mặt xinh đẹp nhăn nhó, thoáng chút uất ức.

...Cuối cùng, thứ đánh thức cậu là cảm giác nóng rực thôi thúc từ phía sau, hung hăng cọ xát vào từng ngóc ngách, nhanh chóng và mạnh mẽ nghiền nát thành ruột lỏng bỏng chất lỏng, tạo nên âm thanh ướt át dâm loạn.

Lỗ hậu sớm đã bị cọ xát đến sưng đỏ, thứ thô nóng ra vào không ngừng, chất nhầy chảy xuống đôi chân trắng nõn. Có người thở dốc bên tai, khoái cảm tê dại kích thích dây thần kinh khiến Đường Đường rên rỉ trong giấc ngủ, tiếng mũi phát ra những âm thanh khó nhọc.

"Ư...ư ...."

Gương mặt tiểu thiếu gia xinh đẹp quyến rũ, mệt mỏi đến mức không mở nổi mắt. Bàn tay to của người kia vuốt ve, bóp nắn ngực cậu, véo kéo đầu ngực. Cậu nhắm mắt nức nở, suýt bị lực đẩy từ phía sau hất văng ra, thứ nóng bỏng hung hãn ra vào cơ thể, khiến thịt ruột bầm đỏ co giật mấp máy quanh thân nó.

"Miệng thì độc địa, phía dưới lại nóng bỏng thế này..."

Đường Đường mơ màng, khoái cảm khiến tiếng rên từ mũi càng thêm khó nhịn. Cho đến khi những ngón tay ấm áp chạm vào môi cậu, nhẹ nhàng vuốt ve rồi nhanh chóng tách hàm răng trắng ngọc ra. Giọng nói chậm rãi lại vang lên "Răng trắng môi đỏ thế này, sao lại nói những lời chẳng ai ưa..."

Tiểu thiếu gia bực mình, cắn vào ngón tay đang vuốt ve răng mình, chẳng hề nương lực. Cậu mệt mỏi hé mắt, tầm nhìn bị va chạm làm cho chao đảo, khoái cảm ập đến dồn dập.

Tầm nhìn dần trở nên rõ ràng, Đường Đường rên lên một tiếng, chộp lấy bàn tay chó của Cố Hoài Du, hàm răng trắng nhỏ cắn mạnh vào y. Cố Hoài Du rút những ngón tay ướt đẫm ra, những ngón tay thon dài thanh tú đã xuất hiện vết răng đỏ tươi, nhìn hàm răng còn khá ngay ngắn.

"Chủ nhân ngủ ngon giấc không?"

Tên gia nhân xấu xa mỉm cười ôm lấy tiểu thiếu gia, cúi đầu xuống, hơi thở ẩm ướt phả vào bên tai cậu, y cong người đung đưa hông, vật cứng rắn ra vào mông trắng mềm mại thật sảng khoái, tiểu thiếu gia run rẩy trong vòng tay y, mềm nhũn như bùn, thở dốc đứt quãng khó chịu.

[đam/H văn /np] (Q2) Xuyên vào truyện người lớn giành trai với nam chínhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ