Chương 106

437 20 1
                                    

Để không làm phiền đến Phù Sương, cả hai người đều giữ động tĩnh rất nhỏ khi về đến chỗ ở của Phương Du, cũng may là vali của Đàm Vân Thư có chất lượng tốt, bánh xe lăn không gây ra tiếng động lớn.

Mãi cho đến khi bước vào trong nhà, Phương Du mới thở phào nhẹ nhõm.

Cô vẫn chưa chuẩn bị tinh thần để bạn bè phát hiện mối quan hệ giữa cô và Đàm Vân Thư.

Cánh cửa nhẹ nhàng khép lại, cô bật đèn lên rồi quay đầu lại, ánh mắt dừng trên người Đàm Vân Thư đang đứng bên cạnh.

Ánh mắt của Đàm Vân Thư luôn dán chặt vào cô, không rời đi dù chỉ một khoảnh khắc. Trên đường đi, Phương Du đã cảm nhận được điều đó.

Chỉ là bây giờ, khi đối diện với ánh mắt của Đàm Vân Thư, cảm giác càng thêm nóng bỏng.

"Sao vậy?" Đàm Vân Thư thấy Phương Du nhìn mình, khẽ hỏi.

Phương Du chớp mắt: "...Không có gì."

Cô chỉ đột nhiên nghĩ đến việc quan hệ giữa mình và Đàm Vân Thư đã thay đổi, nhất thời sững sờ.

"Thật sự không có gì sao?" Ánh mắt Đàm Vân Thư dịu dàng, giọng nói cũng mềm mại, "Mình muốn nghe cậu nói, dù là gì cũng được, mình đều nghe."

Mặc dù họ không dầm mưa lâu nhưng cũng đã ướt sũng. May mà trời mưa nên ngoài đường ít người, nếu không thì có lẽ sẽ thu hút ánh mắt của người khác.

Nhưng nhìn thế nào cũng thấy họ thật thê thảm. Đàm Vân Thư dùng ánh mắt này nhìn cô trông đáng thương vô cùng, chằng khác gì một con mèo tam thể bị mưa xối ướt.

Phương Du đẩy nhẹ vai Đàm Vân Thư, cô nói: "Thật sự không có gì, cậu đi tắm trước đi, mình đi nấu canh gừng." Cô cau mày, nói thêm, "Kẻo cậu lại bị cảm."

Đàm Vân Thư nắm lấy tay cô, bóp nhẹ rồi bật cười: "Mình không dễ bị cảm đâu."

"Tự bản thân cậu nghe có tin được không?" Đôi môi Phương Du hơi hé mở, đôi mày khẽ nhướng lên, "Có cần mình đếm lại cho cậu nghe không?"

"......"

Đàm Vân Thư mím môi, cô tiến tới gần một chút, thử hỏi: "Chúng ta không thể tắm cùng nhau à? Bây giờ cũng hơi muộn rồi."

"Không thể."

Tai Phương Du bất chợt nóng lên, gần như không cần suy nghĩ mà từ chối.

"Tại sao?"

"Mình không quen."

"Nhưng trước đây chúng ta đã..."

Phương Du đặt tay lên vai Đàm Vân Thư, cô nghiêng người tới, hôn nhẹ lên môi Đàm Vân Thư. Khi Đàm Vân Thư im lặng, ánh mắt cô lấp lánh, nói: "Bây giờ khác rồi, Đàm Vân Thư." Cô lại hôn nhẹ, lông mi khẽ rung, "Không phải nói sẽ nghe lời mình sao?"

Đàm Vân Thư ôm lấy eo cô, sau đó đặt cô ngồi lên chiếc tủ bên cạnh, đầu hơi ngẩng lên, đôi mắt nâu ánh lên những giọt nước long lanh.

"Không được." Phương Du nhẹ nhàng đặt tay lên môi Đàm Vân Thư, "Không thể hôn thêm nữa, cậu phải đi tắm trước."

Đàm Vân Thư nhìn cô chằm chằm rồi nhẹ nhàng hôn vào lòng bàn tay cô, nghe vậy cũng không cố gắng nữa, chỉ đáp lại một chữ: "Ừm."

[BHTT - EDIT HOÀN] Sau Khi Chia Tay Đại Tiểu Thư Nhà Giàu - Nhất Chỉ Hoa Giáp TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ