Lâm Thanh Yến không biết rằng chuyện của mình đã gây chấn động lớn trên mạng, khó khăn lắm cậu mới có được một giấc ngủ yên ổn.
Cậu ngủ đến rạng sáng, khi tỉnh dậy, thời tiết ngoài cửa sổ sáng sủa, có những vệt nắng lớn xuyên qua cửa kính.
Cố Phi từ phòng vệ sinh đi ra, nhìn thấy cảnh tượng này, thiếu niên đang ngồi trên giường bệnh, hai mắt nhắm nghiền, trên mặt có vẻ mơ màng như đang ngủ, từng sợi tóc lộn xộn sáng bóng dưới ánh nắng.
Lâm Thanh Yến cười với hắn, “Chào buổi sáng, anh Phi.”
Hầu kết của Cố Phi cuộn tròn,“Chào buổi sáng.” Hắn đi đến bên giường, không nhịn được đưa tay ấn vào đám lông dựng lên trên đầu của đứa nhỏ, mới vừa đè xuống lại ngoan cường nâng lên, "Có thể tự mình rửa mặt không?"
Lâm Thanh Yến: "Chắc là... có thể."
"Vậy thì là không thể." Xố Phi trực tiếp bế cậu lên, quay người đi vào phòng vệ sinh, Lâm Thanh Yến kinh hãi mở to mắt, vô thức ôm lấy cổ người đàn ông.
Vành tai tròn trịa lập tức đỏ lên, vẻ mặt có chút xấu hổ, nhỏ giọng nói: "Anh Phi, em bị gãy tay chứ không phải bị gãy chân, em có thể tự đi được."
Người đàn ông không nói gì, nhưng trong mắt lại có một chút ý cười, nó làm cho khuôn mặt nghiêm nghị và trưởng thành của hắn trông sống động hơn.
"..." Lâm Thanh Yến cảm thấy mình giống như một kẻ vô dụng, không biết tự chăm sóc bản thân. Cố Phi nặn kem đánh răng lên bàn chải đánh răng, đưa lên miệng cho cậu gần như muốn giúp cậu đánh luôn. Rửa mặt thì căn bản không cần cậu, toàn bộ quá trình đều một tay Cố gia làm.
Sau khi đánh răng rửa mặt, Cố gia hài lòng nhìn khuôn mặt trắng trẻo như sương sớm trước mặt, hắn đã lên kế hoạch từ lâu rồi, trực tiếp cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại, trao đổi một nụ hôn tràn ngập hương bạc hà.
Đứa nhỏ vô cùng nghe lời, đứng yên mặc cho hắn muốn làm gì thì làm, thậm chí còn muốn đáp lại. Cố Phi bị sự ngoan ngoãn này của cậu trêu chọc đến muốn mạng của hắn, cuối cùng hắn phải tự mình kiềm chế.
"Bữa sáng em muốn ăn gì?" Cố Phi nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay lau nước bọt trên khóe môi đứa nhỏ, Lâm Thanh Yến đỏ mặt, xấu hổ quay mặt đi, "Ừm...món gì cũng được."
Cố Phi đi ra ngoài không lâu sau, bên ngoài có tiếng gõ cửa, Lâm Thanh Yến tưởng là y tá kiểm tra phòng hoặc là ba mẹ đến. "Xin mời vào."
Nhưng không ngờ người xuất hiện trước mặt lại chính là An Nam Ý.
Nụ cười trên mặt Lâm Thanh Yến lập tức tắt đi, cảnh giác nhìn người đứng ở cửa.
Có lẽ vì sợ bị người khác nhận ra nên An Nam Ý chỉ mặc quần tây, áo ngắn tay, đội mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang, che kín cả khuôn mặt, nhưng Lâm Thanh Yến chỉ cần liếc nhìn cũng nhận ra cậu ta.
An Nam Ý cởi mũ và khẩu trang ra, lộ ra khuôn mặt có phần hốc hác, dưới mắt có quầng thâm, chắc là cả đêm không ngủ, "Yến Yến..."
Lâm Thanh Yến khẽ cau mày, lùi lại hai bước, "Cậu tới đây làm gì?" Trong giọng nói trong trẻo của cậu có chút lạnh lùng, có chút chán ghét và phản cảm trước sự xuất hiện đột ngột của An Nam Ý, cảm thấy không có chuyện gì tốt lành.
BẠN ĐANG ĐỌC
Bị vạn người ghét sau khi trùng sinh bạo hồng toàn mạng
Short StoryYến Yến bẩm sinh không cảm nhận được cơn đau, Cố gia sợ bảo bối của mình bị thương mà không biết nên lấy lý do này để kiểm tra toàn thân mỗi ngày. Khi Yến Yến tham gia chương trình, có phân đoạn gọi điện cho người lớn trong nhà, Yến Yến gọi cho Cố...