"anh wonwoo, anh wonwoo ơi."
cánh tay bị ai đó lay nhẹ khiến wonwoo choàng tỉnh giấc, trên trán hằn một vết đỏ thật to, anh mơ màng xoa xoa gò má nhìn người đánh thức mình.
"muộn rồi anh ơi, mọi người đều về cả rồi."
hôm nay cả văn phòng đều tăng ca, wonwoo loay hoay một hồi đến khi giải quyết xong việc thì hai mắt đã sớm không chống đỡ nổi nữa, cứ thế mà gục xuống bàn. anh hiện tại đã được bổ nhiệm vào vị trí trưởng phòng, khối lượng công việc chỉ có tăng không có giảm, vậy nên sau chuyến tuần trăng mật nóng bỏng kia thì vừa về lại hàn quốc đã lao đầu vào công việc.
aeki gọi anh dậy rồi cũng về, căn phòng to lớn chỉ còn mỗi wonwoo. anh vươn vai một cái cảm thấy bản thân còn chưa tỉnh hẳn, nhìn điện thoại có ba bốn cái tin nhắn đang chờ anh trả lời.
khi nào xong việc thì gọi em, em đến đón anh.
em gặp đối tác xong rồi, hôm nay không uống rượu, em có giỏi không ?
anh xong chưa ? sao mà nhiều việc thế này ? ở nhà đi để em nuôi anh.
em đang đợi anh ở dưới cổng nè.
mỗi tin nhắn cách nhau một đến hai tiếng, tin nhắn cuối cùng được gửi cách đây bốn mươi phút rồi, wonwoo không trả lời mà vội vàng gom hết đồ trên bàn vào túi rồi chạy thẳng xuống chỗ người kia đang chờ mình.
cạnh chiếc xe màu đen quen thuộc có một dáng hình còn thân thuộc hơn, mingyu đứng tựa người vào xe, một tay đút túi quần một tay nghe điện thoại. wonwoo thả chậm bước chân, chờ đến khi mingyu kết thúc cuộc gọi cũng là lúc anh đứng trước mặt cậu. gương mặt mệt mỏi nở nụ cười, wonwoo không nghĩ gì nhiều mà ôm chầm lấy mingyu. chả hiểu vì sao anh nhớ da diết mùi tuyết tùng của người nọ, đến khi được bao phủ bởi tin tức tố của mingyu, đầu óc bất giác trở nên thư thái vô cùng.
"sao em không lên văn phòng, em chờ anh lâu chưa ?"
anh vùi mặt mình vào người mingyu, nhỏ giọng hỏi.
"em vừa mới tới thôi."
thật ra là đã chờ omega nhà mình bốn mươi phút hơn, nhưng cậu không lên văn phòng vì sợ mình làm ảnh hưởng công việc của wonwoo. chuyện chủ tịch kim và trưởng phòng jeon ở bộ phận thiết kế kết hôn với nhau đã sớm không còn lạ lẫm gì đối với kkg, tuy nhiên hai người vẫn không cư xử quá mức ở công ty, một lòng bày ra mố quan hệ cấp trên cấp dưới đúng mực. cùng lắm là giờ nghỉ chủ tịch kim mới dám gọi anh họ jeon nọ lên văn phòng của mình dùng cơm.
nếu nói mình đợi đã lâu kiểu gì cũng bị wonwoo càu nhàu vì lo lắng, vậy nên mingyu không chút chột dạ bảo rằng mình mới đến đây.
"đi ăn gì không anh ?"
mingyu hỏi, mái tóc đen trong lòng lắc qua lắc lại tỏ ý từ chối, có vẻ là đã mệt lắm rồi.
cậu mở cửa xe cho anh, vòng qua bên ghế lái khởi động xe rồi nhanh chóng đưa omega về nhà.
căn hộ lúc trước của wonwoo sau khi hai người kết hôn anh đã bán đi, sau đó cả hai mua một căn khác cách nhà của ba mẹ kim khoảng chừng hai mươi phút đi xe. lúc đầu wonwoo có hơi tiếc với quyết định bán nhà, nhưng rồi nghĩ đến chuyện trong tương lai sẽ có thêm mặt trời nhỏ xuất hiện nên chuyện chọn nơi ở rộng rãi và thoải mái hơn là hoàn toàn cần thiết.
BẠN ĐANG ĐỌC
gloomy - meanie
Fanfictionkhi những ngày tháng mù mịt đã qua đi, nhường chỗ cho nắng mai đem về những đoá hoa nở rộ.