CHƯƠNG 114: ĐẬP BÓNG

400 33 20
                                    

Xuất phát từ bản năng theo năm tháng của thời học sinh, Vu Văn lúc nhìn thấy câu hỏi thế mà thực sự nghiêm túc suy nghĩ chốc lát.

Dương Thư nhìn cậu cầm bút cau mày, khó hiểu nói: "Mục tiêu của chúng ta chẳng phải là trả lời sai sao?"

Vu Văn: "...... Ờ ha."

Cậu vung bút lên, như rồng bay phượng múa điền vào con số 100.

Đời này đây là lần đầu tiên cậu dám dũng cảm hùng hồn viết đáp án sai như thế này.

Sally với Shirley ghé vào bên cạnh bàn, dùng ánh mắt như thể nhìn kẻ thiểu năng nhìn Vu Văn vài lần.

Lần này chẳng cần do dự gì nữa, trên giấy ngay lập tức hiện lên một dấu gạch chéo cực lớn! Vu Văn liền giơ bút lên đồ đi đáp án ngay tức khắc.

Giây tiếp theo, sắc đỏ dần loang ra khắp mặt kính. Toàn bộ kể cả bàn thủy tinh phản quang, đá cẩm thạch, cửa kính đều có dòng máu sền sệt đổ ra.

Ngoại trừ Vu Văn, những người khác đều là lần đầu tiên đối mặt với tình huống này.

Tận mắt nhìn thấy có khác biệt rất lớn với việc chỉ đứng bên ngoài nhìn, mọi người trong lúc nhất thời chẳng kịp phản ứng.

Gương mặt của họ được phản chiếu trên tấm gương, giống như một tấm ảnh gia đình cứng đơ.

Mấy vết máu tham lam bám vào rồi bò lên mặt mọi người, mà trong khi đó mọi người lại đứng yên bất động, ánh mắt vô hồn nhìn vào gương, trong một khoảnh khắc nào đó biểu cảm tựa như ngưng đọng lại, nhìn qua như thể bọn họ đang đội một lớp mặt nạ giả da người vậy.

Tất cả mọi người đều bị tấm gương yểm đến mê hoặc linh hồn.

Mà phía đằng sau đám người lớn ấy, hai đứa nhóc lại đang ngồi trên sofa, chúng tựa như đôi búp bê Tây Dương chớp chớp đôi mắt, bốn cái chân ngắn cũn cỡn vẫn luôn đung đưa, tần suất đều nhau, hệt như đang xem chuyện gì đó rất thú vị vậy.

Mắt thấy vết máu sắp cắt qua khuôn mặt mọi người, tấm gương đột nhiên có động tĩnh.

Ầm ——

Ầm ——

Ầm ——

Ầm ——

Shirley: "......"

Này nào có phải là gõ gương đâu cơ chứ, này mẹ nó là đánh đập với tấm gương luôn rồi?!

Nghe như thể đang đấm vài quyền liên tục vậy, hoặc là giơ cẳng chân đạp cho mấy phát cũng nên.

Mặt gương như ma như quỷ ăn thịt bị đập đến mức muốn bổ đôi ra luôn.

Có thể nghe ra được, người ở bên trong bây giờ tâm tình rất tệ, đang cực kỳ thiếu kiên nhẫn.

Bốn cái chân ngắn ngủn khựng lại, cũng không dám đung đưa nữa.

Tụi nhóc quỷ này lẳng lặng lùi ra sau một chút, thành thật ngoan ngoãn cúi đầu rúc vào góc sofa.

Sally ôm lấy cái bụng sóng gầm biển gào của mình, nôn khan mấy cái.

Mấy vết máu tựa như thấy quỷ, điên cuồng lùi về phía góc mặt gương, thận trọng dịch chuyển theo khung tấm gương

[ĐM - CHƯA BETA] Thi Đại Học Toàn Cầu - Mộc Tô LýNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ