CHƯƠNG 97: SÒNG BẠC

540 42 20
                                    

Nói là ngẫu nhiên, nhưng cũng không phải là tùy duyên vào hai ông boss.

Những thí sinh cùng phòng thi sẽ được bố trí về cùng một chỗ nghỉ ngơi, những người khác đã tới sớm trước một bước, bọn họ chẳng qua chỉ là đang đuổi kịp theo sau thôi.

Du cá koi chưa bao giờ được như ý nguyện, lần này cũng vậy.

Chỗ nghỉ ngơi chẳng phải cái chỗ cũ kỹ tồi tàn của bà chủ Sở Nguyệt kia, mà là trái ngược hoàn toàn, chỗ này phồn hoa đô hội hệt như một con phố ăn chơi chính hiệu vậy.

"Ái chà! Chúc mừng nha, được đưa đến chỗ nghỉ ngơi bậc nhất luôn." 078 vừa vào đã liền chà chà tay.

Du Hoặc chẳng có chút gì là vui cả.

Tổng cộng có tận 5 chỗ nghỉ ngơi, mà đây lại còn là chỗ "bậc nhất".

Nhưng thật ra tâm tình của Tần Cứu cũng không tệ lắm, anh vỗ vỗ vai Du Hoặc, chỉ vào chốn ngựa xe như nước xa xa nói: "Nhìn tòa tháp kia xem, em đoán thử nó dùng để làm gì?"

Du Hoặc: "...... Sòng bạc."

Tần Cứu lại nửa thật nửa giả cà rỡn: "Tổng giám thị của chúng ta thật là thông minh quá đi."

Du Hoặc: "......"

Anh nghiêm túc đấy à?

Đỉnh tòa tháp kia tạo thành bốn hình chóp, trên mỗi đầu chóp đều có một cột thu lôi chọc thẳng tận trời, trên đó xâu một chuỗi xúc xắc. Phía dưới bốn góc của mái tòa tháp, mỗi góc đều có ký hiệu nhân dân tệ.

Chỉ có thiểu năng trí tuệ mới nhìn không ra đây là sòng bạc.

Có điều nhắc tới sòng bạc......

Du Hoặc nhớ tới tài xế ở bài kiểm tra tiếng Digan có nói qua.

Y hỏi Tần Cứu: "Sòng bạc có thể rút bài được à? Mấy tấm thẻ tuyển thẳng linh tinh gì đó có luôn sao?"

Tần Cứu gật gật đầu, đang định mở miệng, thì 078 nói: "Ai nói cho cậu cái này vậy? Người nói điều này chắc chắn chưa từng lăn lộn trong sòng bạc bao giờ rồi."

Du Hoặc quay đầu nhìn hắn: "Cậu thì lăn lộn rồi à?"

078 đưa tay lên khụ một tiếng, nói: "E hèm, đây là chỗ nghỉ ngơi yêu thích nhất của tôi mà."

"Nhìn không ra cậu thế mà là người thích kích thích vậy đấy?" Tần Cứu nói.

078 chả biết anh là đang nghiêm túc hay là đang móc mỉa nữa.

"Dù sao thì, sòng bạc quả thực toàn có bài ngon nghẻ không đó. Nào là kéo dài thời hạn nè, miễn thi nè, cộng điểm vân vân mây mây...... Nếu như mà số đỏ, có thể tích cóp được một hai tấm. Còn như mấy tấm như tuyển thẳng thì thôi cậu đừng có mà trông chờ vào nó."

078 còn chưa chạm mặt với ba giám thị kia, cũng chưa biết đến tình huống rút bài của Du Hoặc và Tần Cứu, chỉ biết từ trước đến nay tay của hai con người này lúc nào cũng thúi hoắc.

"Cậu cứ nghĩ thử đi, nếu thực sự có tấm thẻ tuyển thẳng trong tay còn chả mà dùng ngay ấy chứ? Đây là vương bài đỉnh cấp đó, rút được rồi còn đi sòng bạc đổi thứ hời hơn sao? Này chỉ có những nhân tài mà ngu dữ lắm mới làm vậy. Trừ phi có người trong một bài kiểm tra có hai lần rút thăm, đồng thời rút được cả hai tấm tuyển thẳng, nhưng vậy lại càng không thể, một bộ bài chỉ có một tấm thôi." 078 được dịp rung đùi đắc ý.

[ĐM - CHƯA BETA] Thi Đại Học Toàn Cầu - Mộc Tô LýNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ