Trong thân thể vá víu này của gã công tước thế mà vẫn còn máu chảy.
Cuối cùng một nhát dao chém xuống, máu bắn ra khắp nơi.
Du Hoặc nghiêng đầu né tránh, nhưng vẫn dính mấy giọt trên gáy.
Dòng máu đỏ thắm chảy xuôi xuống, dọc theo đường cổ mảnh khảnh mà uốn lượn ra vài vệt, bất ngờ đến chói mắt, lại có một sức hấp dẫn đến kỳ lạ.
Tần Cứu đang kiềm giữ đôi tay giãy giụa điên cuồng của gã công tước, quỳ một gối đè lên bàn tay, vừa ngẩng đầu liền thấy được cảnh này.
Ngọn lửa trên vách tường khẽ khàng đong đưa, bọn họ đang ở rất gần nhau.
Gần gũi có thể cảm giác được lẫn nhau động tác gian có chứa nhiệt độ cơ thể.
Tần Cứu nhìn chằm chằm vào những vệt máu uốn lượn kia vài giây, dùng ngón tay chỉ chỉ vào cổ mình nói: "Chỗ này......"
"Hả?" Du Hoặc nghe tiếng liền ngẩng đầu lên, tròng mắt nhạt màu lộ ra nghi vấn, hai tay lại không chút do dự ép con dao càng sâu hơn.
Khi y làm mấy loại chuyện này đều toát lên khí chất lạnh lùng cùng nguy hiểm, sức mê hoặc cũng y như vệt máu đỏ chảy trên chiếc cổ trắng ngần kia.
Tần Cứu thu giọng lại, nhìn trong ánh lửa run rẩy trong chốc lát rồi mới nói: "Không có gì, máu suýt tí nữa là dính vào cổ áo rồi."
Anh vừa nói vừa vươn tay sang lau đi vết máu.
Vải của bao tay trắng dày hơn tơ lụa, nên khi chạm vào làn da, gần như có thể cảm nhận được rõ ràng hoa văn trên đó.
Cổ Du Hoặc nhất thời cứng đờ lại, nhưng cũng không né tránh.
Y chỉ là hơi hơi nghiêng đầu, thoáng nhẹ nhàng nheo nheo đôi mắt lại, rồi ánh mắt lại rơi xuống trên tay Tần Cứu
Đôi bao tay không vừa khít, chúng lỏng lẻo quấn quanh những ngón tay thon gầy của đối phương.
"Lau sạch rồi đấy." Tần Cứu chà xát bụng ngón tay, đưa vết máu giữa đầu ngón cái và ngón trỏ cho y xem, "Có điều...... Là do vừa rồi tôi mạnh tay, hay là do da của tổng giám thị quá mỏng nhỉ?"
Anh liếc nhìn gáy Du Hoặc một cái, nói: "Cổ của cậu có hơi đỏ rồi này."
Cao Tề mới cống hiến một đợt tàn sát xong, đang dọn dẹp chiến trường xung quanh.
Gã lật xem mấy món đồ trong phòng công tước, đang định nói gì đó với Du Hoặc, Tần Cứu, mới vừa bước được bước lại theo bản năng lùi chân về.
Gã công tước kia vẫn còn run lẩy bẩy, vậy mà bầu không khí của hai người kia lại kỳ lạ cực kỳ.
Không thể nói kỳ lạ chỗ nào, nhưng lại khiến cho gã không thể nào nhấc chân được nữa.
Có lẽ là do cái vòng nến kia bị yểm bùa mê ngải lú gì rồi.
Cao Tề thầm nói.
***
Động tác của gã công tước càng lúc càng yếu dần, cuối cùng ngón tay co giật hai cái, đôi mắt dưới lớp mặt nạ trợn lên, đồng tử từ từ giãn ra.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM - CHƯA BETA] Thi Đại Học Toàn Cầu - Mộc Tô Lý
HorrorThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cận đại, Hiện đại, Tình cảm, Kinh dị, Huyền huyễn, Ngọt sủng, Song khiết, Cường cường, Vô hạn lưu, Chủ thụ, Kim bài đề cử, Linh dị thần quái, Tương ái tương sát Bản gốc: Hoàn 166 chương (gốc), bản edit: đang lấp hố. (2...