Chương 20 - Chương 20
“ Loảng xoảng.”
Ngay lập tức những mảnh vỡ của chiếc bát bằng sứ văng tung tóe khắp nơi.
Không ai ngờ tai nạn xảy ra.
Khấu Tấn chỉ là muốn giúp đỡ bưng bát từ phòng bếp lên bàn ăn mà thôi.
Cháo trắng trong bát đổ ra khắp nơi.
Nguyên Cẩm Hoa nghe tiếng từ phòng bếp đi ra, giọt nước chưa khô trên tay bị cô bôi lên tạp dề, "Trời ơi, sao không cẩn thận chút chứ! Tay chân vụng về, mang cái bát cũng không xong! Đi, đi, đi, tránh ra! Để tao dọn dẹp.”
Khấu Tấn dùng tay áo dài che đi cánh tay của mình, nghe lời đứng sang một bên. Bên dưới lớp áo, cánh tay cậu đang run rẩy không ngừng, Khấu Tấn đang cố gắng đấu tranh với nó.
Cuối cùng vẫn là nó thắng lợi.
Nói thật, Khấu Tấn từ lâu đã không nghĩ trên đời này có điều gì mà mình có thể chiến thắng, cuộc chiến với trầm cảm cũng vậy.
Tay run, tim đập nhanh, những hành vi mà cậu không kiểm soát được đang hủy hoại cậu, biến cậu thành một quái vật đáng sợ.
Nguyên Cẩm Hoa lẩm bẩm rất nhiều điều, Khấu Tấn cúi đầu không nói lời nào, như thể ngoan ngoãn nhận sự dạy bảo, nhưng không ai biết rằng cậu đã ở bờ vực sụp đổ.
Cho đến khi cậu ăn được vài miếng cơm xong để lại một câu "Con ăn no rồi" rồi quay về phòng, mới thở phào nhẹ nhõm.
Cửa khép lại nhẹ nhàng.
Cậu thực sự rất sợ.
Rất sợ không kiểm soát được bản thân, rồi sẽ la hét ầm ĩ trước mặt Nguyên Cẩm Hoa, rất sợ một ngày nào đó trở thành Khấu Tấn điên rồ trong tưởng tượng. Cậu không muốn ai thấy bộ dạng khi phát bệnh của mình, đó không phải là cậu, đó là một Khấu Tấn khác, một Khấu Tấn mất hồn, chỉ còn lại một cơ thể tàn tạ. Khấu Tấn đó đã vô số lần chìm đắm trong cảm xúc của mình không thể thoát ra, đã nhiều lần ngạt thở trong những cơn ho khan và khóc nức nở, cầu xin sự sống trong máu và đau đớn, thật xấu xí mà bi thương.
Nguyên Cẩm Hoa dọn dẹp bên ngoài, cậu tự hành hạ mình bên trong.
Một cánh cửa ngăn cách hai không gian, cũng ngăn cách hai thế giới.
Đêm đó, Khấu Tấn mơ thấy Tần Tứ. Tần Tứ dịu dàng nói với cậu, đừng sợ, đừng sợ, tôi đây.
Sáng sớm, Khấu Tấn vẫn đến lớp như thường lệ, lúc đến người còn không nhiều lắm.
Tần Tứ ngồi ngay sau cậu, chưa đầy một mét, dường như không khí họ thở cũng hòa quyện vào nhau.
Lúc lên lớp ngữ văn, Giải Thiến gọi Khấu Tấn.
Trước mặt cả lớp, Khấu Tấn không nói được gì, chỉ thốt lên một câu "Em không biết" rồi im lặng.
Giải Thiến cầm phấn dừng lại một chút.
Đôi khi cô nghĩ Khấu Tấn có thể là khắc tinh của cô từ kiếp trước, nhưng cô vẫn không tự chủ mà tha thứ cho cậu. Cô biết một chút về hoàn cảnh gia đình của Khấu Tấn, cô luôn thầm thở dài về sự thay đổi lớn của cậu, rồi lại mềm lòng với cậu. Từ một học sinh học giỏi như vậy, bây giờ lại…
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Hoàn Đm] Đợi tới mùa xuân rồi hẵng chết
General FictionTác giả: Nhất Y Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Vườn trường , Chủ thụ Tự ti mẫn cảm bệnh trầm cảm thụ X dịu dàng tinh tế công