Chương 1: Khởi Đầu

140 9 9
                                    

🍃" THANH XUÂN " ✨
Tựa như pháo hoa lấp lánh giữa mây trời vì chúng chỉ có thể rực rỡ trong thoáng chốc, một khi đã lụi tàn thì chẳng còn cơ hội phát sáng lần thứ hai... Vì thế mà ta phải sống hết mình để không hoài phí những tháng ngày đẹp đẽ ấy.

Thanh xuân của tôi đã thật rực rỡ và ý nghĩa nhờ có họ - những con người tôi vô tình gặp giữa cuộc đời giông bão. Chính nhờ họ , tôi mới biết thế nào là mùi vị của thanh xuân....
_______
Cuối tháng 8

Trời đã vào thu nhưng cái thời tiết nắng nóng như đổ lửa vẫn còn ở nơi thành phố này . Nay trời đổ nắng lên các nẻo đường , những tia nắng chói chang đã dệt lên một bức tranh tươi vui rộn rã nơi thành phố mang tên Bác. Có lẽ cảm giác tuyệt vời nhất lúc này đây đó chính là được nằm trong phòng máy lạnh , xem một bộ phim hay và nhâm nhi một chút bánh kẹo. Tôi cũng định thế nhưng ngặt nổi rằng hôm nay chỗ tôi cúp điện. Đen đủi thế là cùng , tôi phải lê cái thân này ra Circle K giữa cái thời tiết như đang muốn thiêu đốt con người ta vậy. Tôi cũng định đi chung với bạn nhưng hôm nay nhà nó có việc nên không thể đi cùng tôi , tôi phải đi một mình rồi .

Vừa tới , tôi lượn ngay qua quầy đồ uống chọn một chai nước hoa quả để làm dịu cổ họng và một gói bánh để ăn.Ngồi trong quán , tôi có thể nhìn ra khung cảnh náo nhiệt ở ngoài trời. Dòng người tấp nập vội vã chạy ngược xuôi, khác hẳn với vẻ yên tĩnh ở trong quán. Tôi lấy Airpods đeo vào tai nghe một bản nhạc yêu thích, đọc cuốn sách mới mua. Ngồi ở đấy gần 2 tiếng tôi định bụng sẽ đi về nên vội cất đồ vào túi . Bỗng mây đen từ đâu kéo đến, những giọt nước bắt đầu rơi rồi từ từ nặng dần. Tôi còn lạ gì cái thời tiết thất thường ở đây nữa, có thể 1 tiếng trước trời vừa nắng gắt thì sau đó sẽ có một trận mưa lớn,...

Tôi thở dài , hôm nay đen thật đấy , vì mưa nên tôi không thể về bởi tôi làm gì có áo mưa. Nếu dầm mưa thì tôi sẽ lại bị cảm cho mà coi, sách mới mua sẽ bị ướt mất . Vì thế tôi quyết định ngồi ở đấy đợi đến khi mưa vơi đi .

Ở ngoài , một số người đang cố tìm cho mình nơi trú ẩn bởi họ cũng đều không mang theo áo mưa và Circle K chính là lựa chọn tuyệt vời vào lúc này.

Tiếng chuông cửa vang lên báo rằng vừa có khách vào, tôi hướng tầm mắt nhìn đám người phía trước . Chợt tầm mắt tôi va phải chàng trai trước mặt, dáng người cao ráo , mái tóc đen dài rũ xuống vẫn còn vương vấn vài giọt nước, khuôn mặt cũng vì mái tóc dài mà bị che khuất nhưng chắc chắc rằng người này trông vô cùng đẹp trai.Cậu bạn ấy vươn tay phủi đi những giọt nước mưa vẫn còn vương trên áo, khuôn mặt ngước lên nhìn về hướng tôi .

Chạm mắt rồi ?

Tôi bối rối quay người lại không dám nhìn vào người trước mặt. Tim tôi đập nhanh hơn cả, má cũng bỗng nóng ran giống như việc ăn trộm bị người ta phát hiện vậy. Nhưng hình như nãy tôi thấy cậu bạn ấy vừa cười một cái thì phải ...Chắc không phải đâu

Cơn mưa ngoài trời cũng dịu đi hẳn, chỉ còn lác đác vài giọt mưa rơi nhẹ. Nhóm người nãy sau khi mua đồ đã quyết định ngồi ở quán, mà chỗ ấy lại rất gần tôi. Tôi chăm chú nhìn chàng trai khi nãy, mái tóc đã được vuốt lên, khuôn mặt chàng trai hiện lên trong mắt tôi vô cùng tinh sảo, từng đường nét rõ ràng. Chàng trai ấy vừa nói chuyện với bạn vừa nở nụ cười tươi - đốn tim biết bao thiếu nữ - kể cả tôi.

Một tia sáng vụt nhanh qua đầu tôi : " Duma đẹp trai vãi l ", xém chút xíu nữa là tôi đã thốt ra mất rồi. Ai nói tôi mê trai thì không phải đâu nhé, tại vì chàng trai này đẹp thật không có điểm nào để chê cả, tựa như một tác phẩm nghệ thuật vậy . Một bản thiết kế vĩ đại, tinh hoa hội tụ , phụ nữ gất iu ...


Nhưng ngay sau đó tôi đã phủi đi những suy nghĩ của mình, tôi biết những người này không nên đụng vào, tốt nhất là cách càng xa càng tốt. Từ đầu đến chân đều là các hãng quần áo nổi tiếng, nhìn vào giao diện chắc chắn không phải loại đơn giản, cũng phải hàng trăm các cô gái đứng xếp hàng vì họ. Tuy cậu bạn ấy đẹp trai thật nhưng tôi rất tiếc tôi không muốn rước họa vào thân. Vậy nên lựa chọn cách xa nhau là lựa chọn đúng đắn và sáng suốt nhất .

Mà thôii, kệ đi ! Đây có lẽ là lần đầu cũng là lần cuối tôi gặp bọn họ, có lẽ sẽ không bao giờ gặp mặt nữa đâu. Làm gì có chuyện trùng hợp vậy được, đúng không nào ??

Lúc này ngoài trời mưa cũng đã ngơi bớt, những giọt nước vẫn còn đọng lại trên những tán lá. Không còn cái nắng gay gắt nữa, không còn cái không khí ngột ngạt oi bức nữa mà thay vào đó lại chính là cả không gian tươi mát. Chính cơn mưa ấy , lần gặp gỡ ấy là cánh cửa mở ra cho tôi một thanh xuân, một tuổi trẻ đầy nhiệt huyết ....

_________
Cảm ơn các tềnh iu đã đón đọc , nếu các xinh iu thấy hay thì vote cho mình nhé !!
Iu các ngoan xinh nhìu !!()

MẶT TRỜI NHỎ CỦA LÒNG TÔI Where stories live. Discover now