những buổi sáng đầu tuần luôn là thời điểm mà ai nấy cũng vội vã bắt kịp với nhịp sống bộn bề của chốn thị thành. wonwoo sau một hồi chen chúc trên chuyến xe buýt tấp nập những người sơ mi đóng thùng chỉn chu như anh cuối cùng cũng đến được nơi làm việc mới. anh vuốt vuốt lại cổ áo, siết chặt chiếc cặp trong tay, có chút choáng ngợp khi ngắm nhìn toà nhà kkg cao sừng sững. anh hít sâu một hơi, tự trấn an trái tim đang đập rộn ràng trong lồng ngực, nhớ theo hướng dẫn của miyeon mà đi vào bên trong.
sự xuất hiện của wonwoo hoà vào từng tốp nhân viên của công ty, ai cũng bận bịu với công việc của riêng mình, chỉ là khi nhìn thấy một người đàn ông dáng vẻ cuốn hút không nhịn được mà liếc mắt sang rồi lại tiếp tục công việc của mình. wonwoo đến chỗ lễ tân, tự giới thiệu mình là nhân viên mới được phó giám đốc sắp xếp vào đội ngũ nhân sự của công ty. cô gái ở phía đối diện mới đầu còn nghĩ rằng người trước mặt mình chắc có lẽ là người đại diện cho sản phẩm mới, nào ngờ với vẻ ngoài sáng ngời thế này mà lại xếp chung vào mấy con người khô khan suốt ngày vẽ bản thiết kế thôi sao ? nhanh chóng thu hồi sự tiếc nuối trên gương mặt, cô gái nhấn một dãy số trên điện thoại, nói vài ba câu gì đó rồi chỉ wonwoo sang dãy ghế bên cạnh ngồi chờ.
anh vuốt vuốt chất liệu êm ái dưới bàn tay, ngắm nhìn quang cảnh náo nhiệt trước mắt. thật không thể ngờ chính bản thân mình cũng có ngày hôm nay, khi gần như wonwoo đã hết hi vọng với con đường nghệ thuật của mình, lại bất ngờ có một cánh cửa núp sâu trong những chông gai mở ra chào đón. anh không nhịn được mà khẽ mỉm cười, tự hứa với lòng sẽ nắm bắt cơ hội hiếm hoi này thật chặt.
"anh là jeon wonwoo đúng không ạ ?"
một người thanh niên cao ráo xuất hiện trước mặt, nở một nụ cười thân thiện, khẽ cúi người khi nói chuyện với anh. áo sơ mi với những đường kẽ ngay hàng thẳng lối, chiếc thẻ nhân viên đeo trước ngực chỉ rõ vị trí làm việc của cậu ta.
wonwoo vội vàng đứng dậy gật đầu chào, lại thấy người này niềm nở hơn làm anh có hơi lúng túng.
"em là doo minjoon, trưởng phòng thiết kế, sẽ là người hướng dẫn anh làm quen với công việc của mình."
minjoon chìa tay ra, vẫn giữ nguyên nụ cười trên gương mặt, đôi mắt hơi híp lại.
"cảm ơn cậu rất nhiều, mong cậu chiếu cố."
anh lịch sự đáp lại bàn tay kia, tuy nhiên lực tay của người đối diện lại làm anh hơi ê ẩm, thầm nghĩ bây giờ người ta chào hỏi nhau theo kiểu bạo lực này hay sao ?
minjoon dẫn anh đi tham quan các phòng ban quan trọng trong công ty, cũng như những phòng họp cho từng mục đích khác nhau. có lẽ người trưởng phòng này tính cách không tồi, cậu ta đi đến đâu liền có người tay bắt mặt mừng hỏi han đến đó, đặc biệt là mấy cô gái trong công ty.
"nhà ăn của nhân viên thì ở tầng bốn, nếu hôm nay anh vẫn chưa có thẻ ăn thì cứ nói với em, em đãi anh một bữa xem như là tiệc chào mừng nho nhỏ vậy."
minjoon vừa nói lại vừa cười, lúc nào cũng làm ra một dáng vẻ gần gũi tạo thiện cảm cho người khác. hai người băng qua các dãy phòng, giờ này ai cũng chăm chăm với công việc của mình, chỉ mong sao chốc nữa kịp giờ nghỉ trưa để tranh thủ chợp mắt một chút.
BẠN ĐANG ĐỌC
gloomy - meanie
Fanfictionkhi những ngày tháng mù mịt đã qua đi, nhường chỗ cho nắng mai đem về những đoá hoa nở rộ.