Chương 73

15 1 0
                                    

Editor: Trà Đá.

Sáng sớm hôm sau, Đường Nhân tỉnh dậy đã phát hiện bên cạnh không có người.

Cô nheo mắt sờ soạng, không tìm thấy đồ lót, rốt cuộc quyết định mặc váy ngủ vào, dù sao hôm nay có lẽ ở trong phòng nghỉ ngơi.

Cô suy nghĩ một chút, sau đó đi tắm rửa sạch sẽ, đánh răng rửa mặt, sau khi đánh răng xong còn nhìn chằm chằm bản thân ở trong gương.

Đường Nhân kéo cổ áo ra, quả nhiên có dấu hôn, còn rất rõ ràng.

Cô nhớ lại lúc nói chuyện phiếm với Tô Khả Tây, Lục Trì có phải sói hay không, bây giờ cô đã biết, còn biết anh thích làm gì.

Điện thoại rung lên, là tin nhắn từ Tô Khả Tây.

Chuyện Đường Nhân đi du lịch với Lục Trì thì trước đó cô có nói cho Tô Khả Tây biết, chỉ sợ là cô ta hỏi mọi chuyện có thuận lợi không.

Quả nhiên là vậy.

Tô Khả Tây: Ha ha ha, tiểu tiên nữ giáng trần thành công không?

Đường Nhân nhanh chóng trả lời lại: Cái điệu cười của cậu có chút ngu ngốc đấy.

Tô Khả Tây không chịu thua, cô ta bất chấp mạo hiểm việc Lục Vũ phát hiện ra, hỏi tiếp: Khi nào thì đi đăng ký?

Đường Đường Đường: Chưa biết.

Tô Khả Tây đang chuẩn bị nhắn trả lời, thì Đường Nhân đã nhắn câu tiếp theo.

Đường Đường Đường: Để tớ trộm sổ hộ khẩu đã. Lợi hại, quả nhiên là chị Nhân, Tô Khả Tây bái phục, cô ta thấy Lục Vũ đang đi về phía mình, nên không quấy rầy Đường Nhân nữa.

Đường Nhân ném di động qua một bên, vuốt vuốt mái tóc.

Ba năm qua tóc cô đã dài hơn rất nhiều, tán loạn trên bờ vai, mái tóc đen cực kỳ nổi bật trên làn da trắng nõn của cô.

Cô vừa vuốt tóc vừa đi tìm đồ lót, không tìm ra lại quay về giường ngồi ngẩn người. Tiếng mở cửa vang lên.

Lục Trì nhẹ nhàng đi vào, trên tay là hai phần ăn sáng, thấy cô đã dậy, anh bỗng dưng đỏ mặt, lan đến cả hai vành tai.

Trên cổ anh có vết dấu răng nho nhỏ.

Đường Nhân nhớ tới lần anh cắn má cô ở cao trung, sau đó còn bị thấy giám thị bắt viết bản kiểm điểm.

Năm nay mà quay về trường thì không biết thầy giám thị có chào đón không đây.

Đường Nhân hoàn hồn, nhìn chằm chằm Lục Trì: "Anh đỏ mặt cái gì?"

Người thì cũng xem hết rồi, còn bày đặt xấu hổ... Lục Trì đặt túi đồ ăn lên bàn, ngồi bên giường, nhỏ giọng hỏi: "Em... Còn đau không?"

Đường Nhân đắp chăn kín người, nhìn anh buồn cười, tiến tới gần nói: "Quên mất anh học y, đau đau cái gì, cả người không còn tí sức lực nào luôn nè."

Lục Trì đương nhiên biết rõ, nhưng anh vẫn muốn hỏi, anh sợ cô đau.

Ở một góc ban công chính là quần áo giặt tối hôm qua, bay tới bay lui.

Rốt cuộc Đường Nhân cũng nhớ ra mục đích của mình, hỏi: "Tối hôm qua anh ném đồ lót của em đi đâu rồi?"

Lục Trì sững sờ: "Anh không nhớ..."

Anh làm gì nhớ tới chuyện này, anh tìm quanh giường một vòng, cuối cùng phát hiện đồ lót của cô ở trên ghế sofa, bị gối ôm che mất.

Đường Nhân liếc anh một cái.

Bên ngoài có tiếng sóng biển, nghe như tiết tấu của một bài hát, đều đều.

Thấy Lục Trì ngồi bên giường không nhìn mình, Đường Nhân không thay quần áo, ôm cổ anh, sau đó hôn anh một cái.

Lục Trì có vẻ khó chịu, khẽ "Hừ" một tiếng.

Sáng nay anh thấy Đường Nhân không mặc quần áo, chăn bị tụt xuống thấp, lộ ra một mảng da trắng như tuyết.

Vừa nghĩ tới việc cô không mặc quần áo, anh lập tức cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.

Tất cả hình ảnh đêm hôm qua như hiện ra trước mắt anh, cả người anh đều nóng lên, không cần Đường Nhân kích thích, thì phía dưới anh đã căng cứng đến khó chịu.

Anh thuận tay ôm eo cô, tay kia trượt vào bên trong váy ngủ của cô, không ngừng vuốt ve eo cô.

Anh vẫn luôn biết eo Đường Nhân rất thon nhỏ, nhưng chỉ sau khi anh đụng vào mới cảm nhận được, cảm thấy anh vuốt ve cả đời cũng không thể thỏa mãn.

Lục Trì khẽ cắn vành tai cô, giọng nói mơ hồ: "Anh phải giam giữ cái eo thon nhỏ của em cả đời..."

Kiểu lời nói này thật sự kích thích, Đường Nhân khẽ run rẩy một cái.

Lục Trì luôn luôn có ham muốn chiếm hữu cô, chỉ là anh chưa từng nói ra, nhưng hôm nay anh lại dùng cơ thể và hành động để thể hiện cho cô biết.

Đường Nhân bị anh mơn trớn khẽ rên một tiếng.

Một giây sau, Lục Trì chuyển tư thế, đè cô xuống giường.

Anh hôn cô một cách thành kính từ hõm vai trở xuống, lưu lại từng dấu môi nóng bỏng trên da thịt cô.

EO THON NHỎNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ