85.
Tôi bắt đầu trốn tránh Gojo.
May mắn thay, đợt này Gojo phải nhận nhiều nhiệm vụ liên tiếp nên không có thời gian để ý đến tôi. Tôi phải nhân cơ hội này đè bẹp cảm xúc nhất thời của mình ngay lập tức.
Misaki, mày điên rồi! Sao có thể thích Gojo chứ?
Mày đã biết Gojo từ khi còn bé đấy, sao mày lại đi thích một đứa trẻ hả?
Thích ai thì thích chứ sao lại thích tên Mèo Trắng kiêu ngạo không coi mày ra cái gì vậy?
Gojo với Zenin đối địch như nước với lửa mà mày còn dám đi thích người từ gia tộc đối thủ?
Dù gu mày có là trai đẹp hay cười đi nữa thì cũng không thể là Satoru được!
Gojo mà biết mày thích hắn thì sẽ cười cợt và bắt nạt mày từ giờ đến hết đời luôn!
Trời ơi sao mày lặp từ thích nhiều quá vậy?
Tỉnh táo đi Misaki, tỉnh táo tỉnh táo... TỈNH TÁO!
Người ta cười với mày nhiều hơn một chút, quan tâm tới mày nhiều hơn một chút, ở cạnh mày nhiều hơn một chút, nhưng tất cả chỉ dừng ở danh nghĩa bạn bè. Mày vừa mới gặp khủng hoảng nên trái tim bỗng chốc mềm yếu thôi.
Ngưng ảo tưởng!
Đúng vậy, chắc chắn là do tôi đã quá cô đơn, chỉ luẩn quẩn quanh Gojo nên mới sinh ra cái tâm trạng rung động đó. Trên đời này thiếu gì trai, tôi không thể tuyệt vọng đến mức phải lòng thằng bạn suốt ngày chọc ngoáy mình được.
Ví dụ như chàng trai trước mắt tôi đây.
Rõ ràng nhỏ tuổi hơn tôi và Gojo nhưng cậu lại mang dáng vẻ chín chắn và điềm tĩnh hơn. Tất nhiên, thiếu niên vẫn là thiếu niên, vẫn thường xuyên tham gia những trò nghịch ngợm quậy phá nhưng rõ ràng cậu trầm tính hơn nhiều so với tuổi.
Trên thực tế, là người từng đọc "Chú thuật hồi chiến", tôi biết cậu ấy. Cậu cũng là nhân vật tôi thích nhất, một người lịch thiệp, nghiêm túc và đầy trách nhiệm. Trong truyện đã như thế, hiện thực lại càng ấn tượng hơn.
Mỗi khi tập luyện, cậu nương tay khá nhiều và lúc trận đấu kết thúc, trong khi tôi nằm vật ra dưới đất thở hổn hển vì đuối sức thì cậu sẽ chuẩn bị khăn và nước uống.
"Chị đừng gắng sức quá, đây chỉ là luyện tập thôi." Cậu đưa chai nước đã mở nắp.
Hành động tinh tế ấy khiến tôi hết sức cảm động.
Hoàn toàn trái ngược với ai đó, hành tôi mệt muốn chết còn nhai đi nhai lại việc tôi yếu thế nào.
Lẽ ra tôi phải thích người như Nanami Kento chứ nhỉ?
Một ngày, tôi và Nanami nhận nhiệm vụ chung.
Đó là nhiệm vụ cấp 3 và chúng tôi có thể cùng nhau giải quyết dễ dàng.
Con nguyền hồn đang nằm thoi thóp chợt biến đổi, hàng chục cái miệng chảy dãi vọt ra và xung quanh lập tức tan hoang thành bãi chiến trường.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Jujutsu Kaisen] Trai đẹp ẩm ương
FanfictionVì sự nhầm lẫn tai hại của thần chết, tôi bị đưa đến một thế giới hoàn toàn xa lạ. Ở đó tôi quen một cậu bé hỗn láo xấc xược nhưng xinh trai khủng khiếp. Cái đẹp đánh chết cái nết nên tôi tình nguyện cuốn vào mấy trò nghịch ngợm để có cơ hội nựng cậ...