"Em đi nhé."
Cô nói rồi vặn tay ga, nhẹ nhàng chuyển động đều về phía trước.
Hoắc Thường Tầm hú hồn!
Gió thốc tới, thổi loạn cả mái tóc tạo kiểu của anh ta...
Cái xe hai bánh này khỏe đấy nhỉ.
Ở cổng quán trà, có hai cô gái vừa tan làm vừa hay nhìn thấy khung cảnh đó.
"Kia là cậu Tầm à?"
Cô gái còn lại nhìn đôi chân dài không biết đặt đâu của anh: "Là anh ta đấy."
"Công ty của cậu Tầm phá sản rồi sao?"
Cậu Tầm yêu xe, lần nào tới quán trà cũng đi xế hộp, chiếc xe điện cũ quả thực không hợp với khí chất cao quý của anh ta chút nào.
Cô gái nọ thấy khả năng phá sản không cao, hơn nữa: "Cho dù cậu Tầm đi xin viện trợ thì cũng vẫn lái được xe đẹp chứ." Dù sao thì bạn thân của anh ta cũng thuộc hạng giàu có mà, "Chắc là muốn đổi khẩu vị đấy."
Đi xe điện là đổi khẩu vị ư?
Người có tiền, cũng biết cách chơi thật đấy.
Kỷ Lăng Nhiễm chạy xe rất chậm, hơn nữa bình điện xe cũng không ổn, tốc độ xe thật chẳng còn lời nào để diễn tả. Về tới nhà thì đã hơn 11 giờ, cô cất xe vào gara để sạc điện, sau đó hỏi Hoắc Thường Tầm ăn cơm chưa.
Anh ta nói chưa.
Kỷ Lăng Nhiễm vẫn không nỡ để anh ta đói, đi nấu cho anh ta một bát mì. Mỳ trong tủ lạnh không còn nhiều, cô sợ anh ta ăn không no nên còn thêm ba quả trứng gà nữa.
Đến nước mì Hoắc Thường Tầm cũng húp sạch.
Cô nghĩ, chắc là anh ta đói lắm rồi, vậy mà cũng không biết đường ở ngoài ăn một chút đi. Xong cô lại nghĩ anh ta để bụng đói mà uống rượu thế này, cũng không biết anh ta tỉnh rượu hay chưa.
"Nhiễm Nhiễm này," Cô đang rửa bát, Hoắc Thường Tầm đi theo, từ đằng sau áp tới, "Em yêu anh không?"
Chiếc đĩa trong tay cô trượt xuống, cô lập tức vặn nước rửa sạch bọt.
Cô không trả lời, anh liền cọ cọ mặt lên cổ cô, quấy rầy cô: "Yêu anh không? Hửm?"
Kỷ Lăng Nhiễm nghĩ chắc anh ta chưa tỉnh rượu.
Cô lau khô tay: "Em đi lấy thuốc giải rượu."
Hoắc Thường Tầm giữ chặt cô lại không cho đi, anh biết cô cứng miệng nên cũng không ép cô nữa. Chiều tối nay anh ta đã làm cô khóc nên mắt cô bây giờ vẫn còn sưng, anh ta sán đến hôn lấy hôn để: "Bé Nhiễm này, anh mua xe cho em được không?"
Trước đây, chỉ có lúc trên giường anh ta mới gọi cô như thế.
Kỷ Lăng Nhiễm không quá quen với kiểu thân thiết thế này, nên nghiêng cổ về phía sau né tránh: "Em có xe rồi."
Lại thế nữa.
Anh ta mua cho cô cái gì cô cũng không cần, mua rồi để trong tủ trước giờ cô cũng không động tới, nhưng anh ta vẫn muốn mua cho cô, chỉ hận không hái được trăng sao trên trời xuống cho cô.
BẠN ĐANG ĐỌC
DUY NHẤT LÀ EM
RomanceTác giả: Cố Nam Tây Tình trạng: FULL Re-up từ chương 300 Từ chương 300 trở về trước đã có nhiều bạn re-up rồi mà chưa có các phần còn lại nên mình sẽ re-up nốt các chương còn lại cho đến hết.
Chương 455: Ngoại truyện Đế Hậu (31): Lộ chân tướng
Bắt đầu từ đầu