Chương 64. Nhận mệnh

1.6K 146 27
                                    

Thái Tử mưu phản đã là sự thật, đêm nay chỉ là giết chóc trong cung, triều đình ngày mai sẽ bắt đầu nhuốm máu, tiến hành thanh tẩy thế lực Đông Cung.

Thái Bình tự mình dẫn cung vệ mang Thiên Tử an trí ở Diên Anh Điện, lại mang theo cung vệ tuần tra bên ngoài Diên Anh Điện ba lần, lúc này mới trở về trong điện, trấn an phụ hoàng.

Lý Trị cảm khái vạn ngàn, nắm tay Thái Bình, trầm giọng nói: "Thái Bình à, phụ hoàng không có thương lầm con."

"Đây là chuyện con nên làm." Thái Bình quỳ xuống bên đầu gối Lý Trị, ánh mắt sáng ngời, "Phụ hoàng là Thiên Tử Đại Đường, phụ trách an nguy muôn dân, một ngày còn có con, con tuyệt đối sẽ không để bất kỳ kẻ nào xúc phạm phụ hoàng."

Lý Trị nghe được ấm áp, giơ tay khẽ vuốt cái gáy Thái Bình, "Đáng tiếc, con lại là công chúa."

"Công chúa cũng có thể bảo hộ phụ hoàng, không phải sao?" Ngữ khí của Thái Bình chân thành tha thiết vô cùng, "Mấy ngày nay, con sẽ túc trực bên cạnh phụ hoàng, phụ hoàng có thể an tâm nghỉ ngơi."

Thái dương Lý Trị thình thịch mà nhảy lên hai cái, hắn làm sao có thể an tâm nghỉ ngơi? Nếu hắn nhiều ngày không tham gia chính sự, chỉ sợ bị Mị Nương mượn cơ hội này trừ bỏ không ít đối thủ.

"Thái Bình." Lý Trị nhìn khuôn mặt ngây thơ tươi đẹp của nữ nhi, dường như đang suy tư điều gì.

Thái Bình cũng không hỏi nhiều, chỉ là an tĩnh chờ phụ hoàng nói chuyện.

Sau khi im lặng thật lâu, Lý Trị cuối cùng đã mở miệng, "Phụ hoàng có một chuyện khó giải quyết, nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể để cho con làm."

Thái Bình cúi đầu, "Phụ hoàng cứ việc phân phó, con nhất định sẽ làm thỏa đáng cho phụ hoàng!"

"Thái Tử mưu phản, chỉ sợ liên lụy rất nhiều, án này trẫm cần thiết cho người trong thiên hạ một công đạo, cho nên có một số người không thể không giết, có một số người có thể tha thì nên tha." Lý Trị gắt gao nhìn chằm chằm con ngươi Thái Bình, "Con hiểu ý của trẫm không?"

Thái Bình ra vẻ trầm tư, trầm mặc một lát sau, mới đáp lại: "Người có chứng cứ mưu phản vô cùng xác thực thì giết, người mà mẫu hậu muốn giết thì thả, có phải hay không?"

Lý Trị giãn mày, mỉm cười gật đầu.

"Án này hẳn nên giao cho Đại Lý Tự thẩm tra, con chỉ là công chúa, không thể tham gia triều chính." Thái Bình nghiêm túc nhắc nhở, "Nếu như vậy, sẽ làm hỏng quy củ."

"Án này là chuyện quốc gia, cũng là chuyện trong nhà. Tuy Địch Nhân Kiệt làm quan thanh chính, nhưng hắn cùng Mị Nương lui tới thật nhiều, trẫm không dám tin hắn hoàn toàn." Vừa nói, Lý Trị bất đắc dĩ cười khổ, quan văn quan võ cả triều nhưng hắn lại không thể nghĩ ra có thể dùng được ai để xử trí án này, "Thái Bình, trẫm sẽ hạ chỉ đặc biệt, mệnh con thẩm kết án này, con tuyệt đối đừng làm cho trẫm thất vọng."

"Vâng." Thái Bình dập đầu lĩnh mệnh.

Lý Trị mệt mỏi xoa xoa huyệt Thái Dương, lúc này đầu hắn thật sự vô cùng đau đớn, hắn không khỏi phất phất tay ra hiệu Thái Bình lui ra, "Trẫm muốn nghỉ ngơi một lát."

[BHTT][EDIT] Cấm Đình - Lưu Diên Trường NgưngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ