Edit: Lạc Lạc
Wattpad: Tolacty
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Điều Trình Diệp không nghĩ tới chính là, sau khi thân thể cậu hơi khá hơn một chút, có thể xuống giường, Tấn Nguyên thế mà lại mang theo cậu đi gặp Tạ Ngôn.
Cậu còn tưởng rằng, với tính chiếm hữu cao của Tấn Nguyên, với mức độ chán ghét của Tấn Nguyên dành cho Tạ Ngôn, hai người bọn họ đời này sợ là sẽ không có cơ hội gặp lại.
Bất quá —— đúng như 666 từng nói, không một chút khoa trương nào, Tạ Ngôn khắp toàn thân không có chỗ nào là không thê thảm.
666 cao thâm khó dò nói: "Tấn Nguyên là muốn cậu thấy bộ dạng chật vật của hắn ta, sau đó triệt để mất đi hảo cảm hiếm hoi còn sót lại của cậu về hắn ta." Phim truyền hình không phải đều diễn như thế sao... Khi hảo cảm về nhan sắc hay thứ tuyệt nhất của người đó dừng lại ở khoảnh khắc đó, bộ dáng tươi đẹp nhất của người đó sẽ hóa thân thành bạch nguyệt quang mãi mãi đứng ở trong lòng Đại Diệp Tử.
Cổ đại không phải còn có mỹ nhân bị bệnh, lại không muốn gặp hoàng đế, không phải là muốn hoàng đế mỗi lần nhớ tới nàng, đều sẽ là hình dáng mỹ nữ mà không phải là bộ dạng tiều tuỵ, đầu bù tóc rối sao.
Nhưng ——
Hiện tại Tạ Ngôn, đừng nói là hồi ức tốt đẹp, nói là ác mộng đều không quá đáng.
Hắn ta còn đang mặc nguyên bộ quần áo lúc ở trong thang máy, bởi vì trời nóng, chỉ mặc một cái T-shirt cổ tròn, lúc này đã không nhìn ra màu sắc nguyên vẹn ngày đó, cổ áo cũng bởi vì bị dày vò mà thay đổi hình dáng, lộ ra hơn một nửa vai.
Tạ Ngôn gầy đi rất nhiều, cơ bắp ban đầu ở phòng tập gym mơ hồ có thể thấy được giờ đã 'xẹp' xuống, gầy trơ cả xương hơn nữa còn tràn đầy vết máu nhìn thật là khủng bố.
Phía sau lưng đầy vết roi, quần áo dán sát da thịt bên trong hiện ra màu tím hồng, trong căn phòng nhỏ chật hẹp nồng nặc mùi máu tanh.
Vừa tiến đến, Trình Diệp liền bị bụi sặc phải ho khan không ngừng, còn có một mùi mốc meo ẩm ướt, gay mũi, Trình Diệp không cẩn thận ngửi thấy, 'khụ' sắp văng cả phổi ra ngoài, nếu không phải Tấn Nguyên vỗ vỗ eo cậu, sợ là cậu khom lưng liền phun ra rồi.
Dựa vào cửa sổ duy nhất trong phòng, cậu trước hết nhìn thấy chính là một đoàn đen thùi lùi rúc lại ở trong góc, mờ mịt nhìn Tấn Nguyên nửa ngày, hắn bỏ tay cậu ra nói: "Là Tạ Ngôn."
Trình Diệp sững sờ, sợ đến mức lùi về sau hai bước, phía sau lưng dựa vào bệ cửa sổ chưa đóng, đáy mắt tràn đầy kinh hoảng.
"Đừng sợ!" Tấn Nguyên đưa tay ra muốn ôm vai cậu, ép buộc cậu nhìn sang, lại bị Trình Diệp tránh né.
Trình Diệp cực kỳ đề phòng nhìn Tấn Nguyên, sau khi nhìn đáy mắt cậu hiện ra thất lạc, quay mặt đi không dám đối diện với ánh mắt chất vấn của cậu lúc này, chỉ cực lực bình tĩnh, giải thích, "Hắn ta có ý đồ tiếp cận em, thương tổn em, uy hiếp anh."
Trình Diệp trố mắt nhìn hắn, tựa hồ đang phân rõ tính chân thật của hắn.
Em không tin anh, em thế mà lại không tin anh. Chỉ vì một người ngoài?!
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] Cho Ngươi Biết Thế Nào Là Bạch Liên Hoa Chân Chính (Xuyên nhanh)
Short StoryTác giả: Quỳnh cửu khiêm Editor: Tô Lạc Tỷ Thể loại: Xuyên nhanh, bạch liên hoa, 1x1, chủ thụ,... Tình trạng edit: Vẫn đang đào hố Lịch đăng truyện: T2, T4, T6 hàng tuần (nếu không có trục trặc gì). Văn án: Ai mà chưa từng bị Bạch Liên hoa, thánh mẫ...