Dantae vội vàng chuẩn bị quần áo, Suryeon lo lắng nhìn anh:
- Anh đang làm gì vậy?
Anh vừa tất bật chuẩn bị đồ đạc vừa nói:
- Sang Nhật, lúc nãy thư kí Jo nói ông anh gặp chuyện nhưng chú ấy không nói rõ, anh phải bay sang đấy xem sao.
Suryeon bước đến bên cạnh nắm lấy tay anh:
- Em đi với anh.
Vừa xuống sân bay họ đã bị phóng viên quay quanh
- Chủ tịch Joo đang trong cơn nguy kịch, có nhiều tin đồn liên quan đến giám đốc Joo, anh có bình luận gì không ạ?
- Có phải anh sẽ kế thừa tập đoàn SW không?
- Tình hình của chủ tịch như thế nào rồi ạ?
Dantae và Suryeon vô cùng hoang mang trước rừng phóng viên đang bao vây quanh mình, anh kéo cô sát vào người mình, may mắn đúng lúc đó có một chiếc xe chạy tới. Khi kính xe vừa hạ xuống, anh nhận ra đó là thư kí Jo bèn kéo Suryeon cùng lên xe. Cả hai đều chưa hết hoang mang, Suryeon quay sang nói với thư kí Jo:
- Chú à, có chuyện gì vậy ạ, phóng viên-bọn họ tại sao lại tập trung ở đây?
Thư kí Jo thở dài một hơi rồi kể lại sự việc:
- Ngày hôm qua, chủ tịch bị ngã cầu thang ở trụ sở tập đoàn, người cuối cùng gặp ông được camera giám sát ghi lại là giám đốc. Hiện tại ngài ấy đã bị cảnh sát bắt tạm giam để hỗ trợ điều tra rồi, còn chủ tịch thì...
Ông đưa tay lên nhìn đồng hồ rồi tiếp tục:
- Hiện tại có lẽ cuộc phẫu thuật sắp kết thúc, ông ấy hiện trong tình trạng rất nguy kịch
- Đưa tôi đến bệnh viện
Tại phòng hỏi cung...., người đàn ông giận dữ đập tay xuống bàn:
- Các anh bị mất trí à, làm sao tôi có thể giết bố mình được chứ
Người cảnh sát với ánh mắt sắc lạnh quay ra nhìn ông, anh ta hơi nhướn người đến phía trước:
- Nhưng chính ông là người cuối cùng tiếp xúc với ông cụ, trên xe lăn của ông có dấu vân tay của anh, còn trên chiếc gậy này...(vừa nói vừa đẩy một tấm ảnh đến trước mặt ông ta) có máu của anh, anh giải thích như thế nào đây
Người đàn ông tức giận xoa xoa đầu:
- Tôi đã nói rồi, tôi đã gặp bố tôi ở trên sân thượng, ông ấy vì tức giận nên đã cầm gậy ném tôi cho nên trên gậy có vết máu của tôi, mà có thể là do ông ấy tự ngã mà
Người cảnh sát lại tiếp tục:
- Thế sau đó anh bỏ đi à
- Phải, phải, tôi đã đi ngay sau đó
Người cảnh sát lại tiếp tục nhướn người về phía ông ta, nhìn thẳng vào mắt người đàn ông:
- Bỏ rơi người bố đang ngồi xe lăn của mình một mình trên sân thượng, anh quả là người con hiếu thảo nhỉ
Người đàn ông tức giận trừng mắt:
- Cậu, cậu,... tôi phải nói bao nhiêu lần nữa đây, tôi thật sự không có giết bố mình mà
YOU ARE READING
DanRyeon: Nếu không có hận thù
FanfictionViết lại về cuộc đời Dante, nếu như năm 8 tuổi cậu bé Dante lựa chọn một cách khác để đối mặt với biến cố của đời mình, liệu cuộc sống của cậu sẽ thay đổi như thế nào hay cuối cùng tất cả đều không thoát được sự sắp đặt của "số phận", liệu cậu và Su...