Chương 44: Lão đại, mau cứu ta (11)

1.9K 134 15
                                    

Edit: Lạc Lạc

Wattpad: Tolacty

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nghĩ đến Tấn Nguyên thế mà lại giúp Trình Diệp giải thích, thậm chí không thèm để ý đến lai lịch của cậu, Tiếu Sở Bạch nắm chặt quyền, móng tay lõm vào thật sâu trong lòng bàn tay, đau đớn kéo về một tia thần trí, cậu ta hít một hơi thật sâu, bình thản mà nói: "Làm sao anh biết được cậu ta không phải là đến để hại người?"

Lớn lên với một gương mặt như thế, còn nói bản thân không phải là hồ ly tinh.

Cũng không biết cho Tấn ca uống thuốc gì mà đối xử với Trình Diệp tốt như vậy, Tiếu Sở Bạch tức đến nghiến răng.

Cậu ta không xứng!

Loại này mang theo mục đích mà tiếp cận Tấn ca, nơi nào xứng với chân tâm của Tấn ca!

Tấn Nguyên là của mình, người Tấn Nguyên yêu cũng là mình!

Trình Diệp kia sao có thể không nhìn thấy đáy mắt nồng đậm ái dục của Tiếu Sở Bạch.

Trong dữ liệu thế giới Tiếu Sở Bạch mặc dù có thể nhẫn, là vì cậu ta biết rõ tâm nguyên chủ không ở trên người Tấn Nguyên, chỉ là muốn lợi dụng đối phương mà thôi.

Càng trọng yếu hơn là trong mắt Tấn Nguyên từ đầu tới cuối chưa từng thấy nguyên chủ, càng không cần phải nói bị nguyên chủ hai ba lần dùng thủ đoạn liền mê hoặc bản tâm, yêu đối phương.

Cho nên cậu ta mới khống chế được tính tình, dành thời gian đào cạm bẫy hại nguyên chủ.

Nhưng bây giờ —— Tấn Nguyên đối với mình nhất kiến chung tình, ngủ một giấc ngược lại là không đáng kể, nhưng ngày thứ hai trực tiếp đăng đường nhập thất liền không phải là chuyện nhỏ.

Phải biết Tấn Nguyên là người nóng tính, nhưng lại khống chế tâm tình rất tốt, trong lĩnh vực này không phải ai cũng có thể đặt chân.

Mà Trình Diệp cố tình còn nắm giữ quyền hạn rất cao, không chỉ có thể ở trong biệt thự tùy tâm sở dục, còn có thể tùy tùy tiện tiện không phân thời gian địa điểm sai phái thân tín bên người Tấn Nguyên.

Ngay cả Tiếu Sở Bạch mà còn không có tư cách này.

Cậu ta đỏ mắt, cậu ta đố kị đến sắp điên rồi.

Nếu còn không bắt được nhược điểm của Trình Diệp, cậu ta sợ tâm của Tấn Nguyên sẽ triệt triệt để để giao cho Trình Diệp .

Lúc ấy, cậu ta thật sự là ngay cả một cơ hội nhỏ nhoi cũng không có.

Cảm nhận được ánh mắt căm hận của Tiếu Sở Bạch, Trình Diệp trốn phía sau lưng của Tấn Nguyên hơi co lại, theo bản năng bắt lấy ống tay áo của Tấn Nguyên.

Tấn Nguyên sững sờ, cúi đầu nhìn cà phê đầy trên mặt cậu, thân thủ liền muốn đi giúp cậu lau.

Trình Diệp nhẫn nhịn trên mặt dính dính, rụt cổ nói: "Đừng, bẩn."

Đáy mắt Tấn Nguyên tối sầm lại, chăm chú vào ánh mắt như dao của Tiếu Sở Bạch!

Hắn móc ra một cái khăn tinh xảo màu xám, lau vệt nước vẫn chưa hoàn toàn khô trên mặt Trình Diệp: "Sao lại thế."

[Edit] Cho Ngươi Biết Thế Nào Là Bạch Liên Hoa Chân Chính (Xuyên nhanh)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ