C.21

227 16 0
                                    

Cuối cùng ba người bọn họ cũng đến được sân bay, khi đang chuẩn bị làm thủ tục lên máy bay thì bỗng dưng Suryeon nhận được một cuộc gọi, cô mở ra xem thì ra đó là số của gia đình mình, cô nghĩ chắc mẹ lại nhớ mình rồi. Đang hí hửng chuẩn bị kể cho mẹ cô nghe về chuyến du lịch của mình thì bỗng dưng cô nhận ra đó không phải là giọng của mẹ cô. 

- À, là bác quản gia ạ, có chuyện gì vậy bác?

- Tiểu thư, tiểu thư, chủ tịch, chủ tịch và ...và phu nhân...

Giọng người ở đâu dây bên kia cứ ngắt quãng nghẹn ngào, bỗng dưng tim cô đập liên hồi, chiếc điện thoại trên tay cô rơi bụp xuống đất, cô cũng ngồi bệt xuống đất, ánh mắt vô hồn, cô cảm thấy tai mình ù đi, cô ước gì mình không nghe được những lời mà người quản gia vừa nói. Sunho và Mark vô cùng hoảng hốt khi trông thấy bộ dạng của Suryeon như vậy, mặc cho họ có lay gọi thế nào, dường như Suryeon cũng không hề nghe thấy

Cùng lúc đó, khi Dantae và Naoko đi ngang qua sảnh bệnh viện, bỗng nhiên Dantae quay lại nhìn chiếc TV đang phát bản tin, anh nghe rõ từng lời của vị phát thanh viên:

- Hôm nay, chiếc phi cơ riêng chở chủ tịch và phu nhân của tập đoàn Shimon đã mất liên lạc trên đường bay đến Nhật. Các cơ quan chức năng và lực lượng cứu hộ đang nỗ lực tìm kiếm chiếc phi cơ cùng những người gặp nạn

Sau khi nghe được tin tức đó, Dantae chỉ biết lắp bắp:

- Hai bác... Suryeon...

Bỗng dưng anh cảm thấy lòng mình đau nhói, hai người họ luôn đối xử tốt với anh, thậm chí họ còn xem anh như con trai của mình. Anh hấp tấp bước đi, quên mất là chân phải mình đứng không vững, Dantae ngã nhào xuống đất. Naoko hốt hoảng chạy đến đỡ anh:

- Oppa, sao vậy? Có chuyện gì xảy ra sao?

Dantae chỉ lẩm bẩm:

- Đi, đi thôi!

Naoko thắc mắc nhìn anh:

- Anh muốn về nhà à

- Không, ra sân bay, anh phải đến HQ

.....

- Suryeon, Shim Suryeon cậu làm sao thế?

Tiếng hét của Sunho làm cô bừng tỉnh, cô quay sang hai người họ thốt lên:

- Về nhà, mình muốn về nhà, nhanh lên

Mark khó hiểu nhìn cô:

- Sao cơ, máy bay sắp cất cánh rồi mà, về đâu chứ

Suryeon như muốn hét lên:

- Về HQ, tôi phải về HQ, đổi chuyến bay, tôi phải đổi chuyến bay

Nói rồi, cô cứ lẩm bẩm một mình, hai người họ trông thấy cô như vậy thì vô cùng bối rối. Cuối cùng sau một tiếng rưỡi chờ đợi bọn họ cũng đổi đươc chuyến bay. Sunho cảm thấy dường như Suryeon có chuyện gì đó, nhưng suốt chặng đường cô vẫn luôn trầm mặt, không nói một lời. Mặc cho hai bọn họ có cố hỏi cô điều gì cô cũng chẳng buồn trả lời. 

Sau khi vừa xuống máy bay, Dantae liền gọi xe đến thẳng biệt thự của gia đình Suryeon. Vì chân anh vẫn còn yếu cho nên anh phải dùng một chiếc gậy, khi bước vào nhà, anh trông thấy một khung cảnh vô cùng hỗn loạn. Quản gia cùng các người làm trong nhà cũng đều đang khóc lóc, anh hướng về phía thư kí Lim:

DanRyeon: Nếu không có hận thùWhere stories live. Discover now