Chương 6: Bị cướp mất vị hôn phu (6)

7.4K 669 35
                                    

Edit: Lạc Lạc

Wattpad: Tolacty

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bên trong phòng bao (*) của một nhà nhà hàng tư nhân.

(*) Phòng bao: phòng ăn riêng trong một nhà hàng (thường là phải đặt trước).

Trình Cẩm Nhiên và Tần Túc đều là từ công ty trực tiếp đến, nhưng Trình Diệp là từ trong nhà vội vã chạy tới.

Lúc cậu đẩy cửa ra là lúc Trình Cẩm Nhiên đang lật xem thực đơn, ngồi đối diện là một nam nhân với khuôn mặt anh tuấn, cặp mắt đào hoa dài nhỏ hơi nheo lại, con ngươi thâm thúy đen không thấy đáy, bên trong tràn đầy lạnh lùng, đôi môi đơn bạc hiện ra làm nam nhân trở nên lạnh lẽo như một khối băng sơn, không khỏi khiến người khác cảm thấy trong lòng lạnh lẽo.

Nhưng đối phương lại rất đẹp, thậm chí so với trên ti vi còn đẹp trai hơn, cho dù có lạnh nhạt e rằng cũng có không ít người tranh nhau mà chạy đến.

Nam nhân này giống như là từ trong tạp chí bước ra, mọi cử động cứ như là ảnh đã được chỉnh sửa qua.

Đối diện với cặp mắt đen như đã quý kia, cơ thể vốn khô nóng nhất thời giật mình một cái, Trình Diệp chỉ cảm thấy da đầu ngứa ngáy, cậu cắn cắn đầu lưỡi, bảo trì trấn định gật gật đầu áy náy: "Trên đường đến bị kẹt xe nên em tới trễ."

"Không trễ, còn sớm lắm!" Muốn chiếm thế thượng phong, tuyệt đối không thể để cho mình nằm kèo dưới, Trình Cẩm Nhiên chỉ hận rèn sắt không thành thép dùng sức trừng mắt liếc Trình Diệp một cái, ngoắc ngoắc tay, "Lại đây ngồi."

Trình Diệp đi đến nhìn sang Tần Túc gật gật đầu, lúc này mới ngồi xuống bên người Trình Cẩm Nhiên, còn chưa kịp nói gì anh cậu đã nói: "Anh đã gọi những món em thích ăn, còn cần gì nữa không?"

Trình Diệp liếc nhìn Tần Túc một cái, bởi vì bên ngoài quá nóng mà trên gương mặt trắng bệch hiện lên hai mạt ửng đỏ, nhỏ giọng hỏi: "Tần đại ca, thích ăn cái gì?"

Trình Cẩm Nhiên: "... Em quản hắn làm cái gì, tại sao không hỏi xem anh thích ăn cái gì?"

Trình Diệp le lưỡi một cái: "Anh thích ăn thì sẽ tự mình kêu mà, em không muốn những thứ khác, thứ anh thích ăn em cũng sẽ thích." Chỉ với mấy câu nói, sắc mặt Trình Cẩm Nhiên biến đổi liên tục, cuối cùng cố định hình ảnh ở bốn chữ 'Còn có thể cứu', nhưng—— sau đó hắn liền trơ mắt nhìn Trình Diệp rất tự nhiên đem thực đơn mình đưa cho giao cho Tần Túc, đột nhiên Trình Cẩm Nhiên muốn giơ tay lên đánh người.

Thậm chí! Em trai còn lấy lòng cười một cái.

Trình Diệp lớn lên rất dễ nhìn, làm vẻ mặt như thế cũng không khiến người ghét, tương phản, đôi mắt to mang đầy gió thu kia, đôi môi phấn nộn, khóe môi hơi câu lên, bờ môi không tính là dày đô đô, khá giống như đang làm nũng, đáng yêu dị thường.

Trình Cẩm Nhiên: "... !" Thao, cùng loại người đó cười đẹp như vậy làm cái gì! Bữa cơm này nhất định hắn nuốt không trôi.

Mắt thấy ánh mắt em trai nhà mình càng ngày càng không đúng, Trình Cẩm Nhiên cũng không hàn huyên, trực tiếp lấy thực đơn về đưa cho nhân viên phục vụ, quả quyết nói: "Được, đã gọi nhiều như vậy rồi, còn phải để tiền đóng góp cho xã hội hiểu không!"

[Edit] Cho Ngươi Biết Thế Nào Là Bạch Liên Hoa Chân Chính (Xuyên nhanh)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ