Chương 22: Trở lại đảo hoang

74 16 4
                                    

Barbossa thu hồi khẩu súng rồi nhìn về phía Will: "Ngươi nói. . . Ngươi tên gì?"

Will cầm khẩu súng dừng lại một chút, lo lắng nhìn hai tay Elizabeth đang bị bắt trói ra sau lưng, người trong lòng của hắn đang sợ hãi nhìn hắn. Will nuốt nước miếng: "Đúng vậy, tôi chính là con trai William Turner, ta mang trong mình dòng máu của hắn."

Lời vừa thốt ra khiến sắc mặt của đoàn người Barbossa trở nên phi thường vi diệu. Will tiếp tục nói: "Nếu các người làm theo lời của tôi, tôi sẽ tự sát, vĩnh viễn chìm vào đáy biển!"

Bầu không khí trở nên căng thẳng, bên này Jack bụm miệng, nhìn Will như thể đang nhìn một con heo cứng đầu: "Ôi. . . Chuyện ngu xuẩn như vậy hắn cũng dám làm. . . " 

Thấy bọn chúng không có ý định để ý tới chúng tôi, tôi cùng Jack liền có thể lại gần Tàu Ngọc Trai Đen, nhưng mà để đi lên cứu người quả thực là si tâm vọng tưởng.

"Chúng ta nên làm như thế nào?". Tôi hỏi Jack. Tôi dám cá rằng hắn hẳn có biện pháp khác, Jack mang ánh mắt oán hận nhìn Barbossa: "Chúng ta cũng chẳng thể làm gì được, cưng à , đây mới là điều khiến tôi khó chịu nhất!"

Có vẻ như hắn đang rất tức giận, nhưng sự buồn nản lại lớn hơn hết thảy, tôi nghĩ rằng mình có thể hiểu được tâm trạng của hắn, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ yên lặng ôm  lấy hắn, tôi không chỉ cho hắn cách để đánh bại bọn chúng, vì nếu làm thế thì con thuyền của hắn cũng sẽ bị hủy hoại theo, và hắn nhất định cũng sẽ không đồng ý làm thế.

Barbossa che lại tinh quang trong ánh mắt, lão thu vũ khí lại, nhẹ giọng hỏi: "Vậy ngươi muốn thế nào?"

"Đương nhiên là thả Elizabeth ra."

"Tất nhiên rồi. . . Ý ta là, ngươi có nguyện vọng nào khác không?"

Người sáng suốt đều có thể nhận ra ý đồ của Barbossa, tất cả chỉ là mồi nhử để dụ dỗ Will mà thôi.

"Thả cả các thuyền viên ra nữa!"

Barbossa nở nụ cười tiêu sái lại gần hắn, không dấu vết mà ra hiệu cho mấy tên thuộc hạ. Will bị bắt trói chỉ trong nháy mắt, Elizabeth tuyệt vọng chỉ có thể hét lớn, nhưng trước mặt toàn bọn hải tặc không chuyện ác nào không dám làm thôi.

Will trợn to đôi mắt đỏ ngầu, "Các ngươi nuốt lời!"

Dưới mệnh lệnh của Barbossa, đám thuộc hạ đưa Elizabeth ra trước ván cầu, thân hình nhỏ bé xinh đẹp và yếu ớt lung lay sắp đổ. Barbossa mặc kệ Will đang kêu gào phía sau: "Hừ, hứa hẹn ấy à? Nó chỉ để tham khảo chút thôi, thật là đáng tiếc. . . Ta thực sự không muốn đánh mất thứ xinh đẹp thế này. Vậy nên, hãy trả lại chiếc váy cho ta đi."

Tôi và Jack trơ mắt chứng kiến mọi chuyện, tuy Jack vẫn chưa lên tiếng, nhưng cơ thể cứng nhắc của hắn đã chứng tỏ hắn đang do dự. Elizabeth phẫn nộ cởi chiếc váy bên ngoài ra ném trả cho Barbossa, tròng mắt xinh đẹp tràn ngập lửa giận: "Nó xứng với một tên có lòng dạ hiểm độc như ngươi!"

"Ồ, cám ơn vì lời khen nhé."

"Elizabeth!" Will vội vàng gọi tên người con gái hắn thầm thương khi thấy nàng bị ép lâm vào đường cùng, nhưng chính sự do dự của Elizabeth đã chọc giận một tên thuyền viên, bị hắn trực tiếp đẩy ngã xuống biển. Rôid Barbossa cùng đám thuyền viên của lão càn rỡ cười rộ lên: "Cuối cùng chúng ta cũng có thể nhìn thấy chút chuyện thú vị, ha ha ha! . . .

(đồng nhân cướp biển Caribbean) Nhân ngưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ