Sau khi tiếp nhận một loạt kí ức đó, nước mắt tôi bỗng trực trào ra, nhưng trong lòng lại bình tĩnh đến lạ thường, Sariel vốn là một nhân ngư mạnh mẽ khi nàng sở hữu năng lực điều khiển các loài cá, đáng tiếc lại bị đám người tham lam kia bắt được ngay tại thời điểm nàng suy yếu nhất, Smoker là một nhân ngư từ phương xa tới, năng lực chiến đấu cũng không bằng Sariel, cuối cùng chỉ có thể bất lực chờ đợi cái chết.
Tuy rằng bọn khốn đó đã bị Sariel phẫn nộ xé xác thành từng mảnh, nhưng rồi nàng cũng bỏ mình vì quá đau buồn trước sự ra đi của người yêu, để lại một mình Sharjah cô độc trưởng thành giữa lòng đại dương mà không có bất kì sự dẫn dắt nào.
Tôi vung cái đuôi, ổn định lại tâm tình rồi hướng về mặt biển bơi đi, khi trả lại cho họ chiếc vòng tôi cảm thấy trong lòng mình thật nhẹ nhõm, tôi thậm chí còn nghĩ rằng Sharjah hẳn đã không hề rời đi khi tôi chiếm giữ cơ thể này, vì nỗi bi thương sâu thẳm trong tâm hồn tôi giờ đã được thay thế bởi một cảm giác thoải mái rồi.
Hẹn gặp lại. . . Sariel. . .
Ta đã không quay đầu nhìn lại, vì tôi sợ phải nhìn thấy ánh mắt chất chứa bi thương chan chứa một tình yêu sâu sắc ấy, càng e sợ khi nghĩ rằng bọn họ sẽ sống lại khi thấy cơ thể con gái mình bị người khác chiếm giữ, mặc kệ thế nào, sau khi đã biết được chân tướng, tôi mới thực sự cảm thấy mình được giải phóng, và bắt đầu từ bây giờ, tôi là Sharjah, nhưng cũng là Audrey. . .
Cẩn thận ngoi lên khỏi mặt nước, nhìn cảnh tượng trước mắt khiến tôi không khỏi hoảng sợ. Tôi đang ở trong một vùng biển không rộng lắm, xem đất đá ở xung quanh, tôi tin chắc đây là một cái sơn động, chẳng lẽ đây chính là nơi mà Jack cùng Will đã tiến vào sao, và nước biển lạnh lẽo ở đây khiến tôi phải nổi da gà, cầu trời phù hộ rằng nơi này sẽ không có sinh vật kì quái nào đột nhiên xuất hiện.
"Có ai không? . . ."
Nhẹ nhàng đong đưa vĩ ngư bơi về phía trước, thính giác nhạy bén khiến tôi có thể nghe thấy tiếng hoan hô từ xa, tôi có thể chắc chắn rằng đó chính là những kẻ đã bắt Elizabeth đi, mà Jack hẳn cũng đang ở gần đây.
Mặt nước yên tĩnh vì động tác của tôi mà nổi lên những gợn sóng lăn tăn, tôi nghĩ chắc mình đã đến được một hòn đảo cất chứa rất nhiều kho báu, từng bộ xương trên nằm trên bờ và những viên ngọc rải rác khắp nơi khiến tôi cảm thấy vừa căng thẳng lại vừa kích thích, và đống châu báu này thực sự có thể khiến cho tất cả những tên cướp biển muốn sở hữu chúng phát điên lên, ngay cả khi biết trước kết quả là cái chết.
Khi tôi đến gần, âm thanh truyền vào tai cũng dần trở nên rõ ràng. Barbossa mang theo vẻ mặt hưng phấn khi đứng trên đống châu báu xếp thành núi, mà bên cạnh hắn là Elizabeth vẫn đang chật vật không thôi, dù vậy nhưng trông nàng vẫn rất xinh đẹp.
Rồi giọng nói của Barbossa truyền đến: -. . . Chúng ta đã trải qua rất nhiều gian khổ, để thu thập hết những đồng tiền vàng này, tôi cảm thấy. . những gian khổ mà chúng ta trải qua đã vượt xa những tội ác mà chúng ta đã gây ra!
Barbossa là một tên đàn ông trung niên xảo quyệt, hắn một tay giơ cao thanh kiếm, trong khi tay kia lại gắt gao túm chặt lấy Elizabeth, mà dáng vẻ của thuyền viên bên dưới cũng đều kích động như hắn, bọn họ đã chờ đợi thời khắc này lâu lắm rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
(đồng nhân cướp biển Caribbean) Nhân ngư
RomanceTên truyện: (đồng nhân cướp biển Caribbean)Nhân ngư Tác giả: Vấn Mạc Văn Thể loại: đồng nhân, xuyên không... Editor: Trầm Mộc Văn án: -Chào mừng đến với biển Caribbean! -Tôi chịu đựng anh đủ rồi, cái tên cướp biển chết tiệt này! -Đúng đúng, cướp biể...