10

1.2K 156 2
                                    

Jisung giúp Chenle rửa bát sau khi ăn xong, còn Chenle thì đứng ngoài cửa khẽ mở hé nó ra quan sát tình hình bên ngoài xem mưa đã tạnh chưa nhưng có vẻ là chưa rồi. Ngoài trời chẳng hiểu sao khi nãy còn mưa lâm râm vậy mà bây giờ lại ồ ạt đến nỗi nói chuyện cũng không nghe rõ đối phương nói gì, Chenle nhìn rồi thở dài đóng kín cửa lại, chắc là lại có bão rồi.

"Mưa chưa tạnh sao?". Jisung đứng rửa bát, ánh mắt không rời khỏi cái cái bồn rửa

Chenle nghe thấy liền xoay người lại đi về phía của hắn."Ừ hình như hôm nay có bão, mưa lớn hơn rồi"

Mặc cho Chenle lo lắng thời tiết bên ngoài, song Jisung lại thản nhiên nhếch mép cười. Cậu nhìn nụ cười đó của hắn, không biết vì sao bản thân đột nhiên cảm thấy có chuyện không lành. Nhưng việc đó khoan hãy nghĩ đến, điều đang đập vào mắt Chenle hiện tại chính là Jisung trong bộ dáng y hệt như mấy ông chồng nội trợ, tay áo sơ mi xắn đến khuỷu tay để lộ từng "sợi dây điện" đan xen nhau tạo cảm giác săn chắc, đến cả chuyện sơ vin Jisung cũng chẳng màng ngó tới. Thường thì nếu không sơ vin áo vào quần thì trông vô cùng luộm thuộm, nhưng Park Jisung có lẽ là ở một đẳng cấp khác rồi. Hắn trông chẳng có chút gì gọi là luộm thuộm, ngược lại còn vô cùng quyến rũ, chắc là do chiều cao vốn có đem lại đây mà, nghĩ đến đó thôi Chenle bỗng dưng sinh ra cảm giác ghen tị

"Aaaa rửa bát xong rồi, có gì thưởng cho tôi không đây?". Jisung khoanh tay di chuyển đến chỗ Chenle đang lau chùi tủ lạnh ngồi xổm xuống cạnh cậu ngó nghía."Chenle"

"Hửm?". Chenle dừng tay quay ngoắt sang nhìn hắn khó hiểu

"Cậu không nghe tôi nói gì sao?". Vẻ mặt của hắn bỗng nhiên giãn ra khi nhìn thấy sự ngơ ngác trên khuôn mặt của Chenle

"Cậu nói gì cơ?"

Có tức chết không cơ chứ?

Jisung thở dài gục mặt xuống đầu gối tỏ vẻ thất vọng, miệng còn lẩm bẩm tủi thân."Sao Chenle lại xem tôi như không khí thế này?"

Chenle nhíu mày không hiểu, cậu chỉ đang lau chùi tủ lạnh chứ có phải gây tội gì đâu."Cậu nói gì vậy, cậu to con như thế làm sao tôi dám xem cậu là không khí được?"

"Thế mới nãy tôi nói gì, Chenle nhớ không?". Jisung ngẩng mặt lên nhìn thẳng vào mắt cậu trực chờ

"Cậu có nói gì sao?"

Park Jisung như vừa nhận thêm một gáo nước lạnh vào mặt. Cậu nói không xem tôi là không khí rốt cuộc là nói dối đúng không Zhong Chenle?

"Thôi bỏ đi". Jisung xụ mặt chống tay đứng bật dậy khiến Chenle có chút lo sợ, cậu cầm hộp sữa trên tay định xếp gọn lại vào bên trong ngăn tủ nhưng rốt cuộc động tác cũng ngừng lại, đầu cậu ngoái ra sau nhìn theo bóng lưng của Jisung đi về phía cửa chính

Jisung vặn tay nắm cửa đưa mắt ra ngoài nhìn, trời vẫn chẳng có dấu hiệu ngừng mưa, khoảng sân bên ngoài nhà của Chenle cũng đã xuất hiện mấy vũng nước lớn kèm theo mấy giọt mưa nhảy nhót trên đó. Hắn thu người lại vào bên trong, thấy Chenle hai mắt tròn xoe nhìn mình lại nghĩ ra trò trêu chọc cậu

Jisung rảo chân đi đến móc treo lấy áo vest của mình xuống vắt ngang tay rồi tìm bên trong túi áo chìa khoá xe. Chenle ngồi trên sàn nhà ngơ ngác nhìn chùm chìa khoá bay nhảy trên tay Jisung liền sinh ra ý nghĩ rằng hắn nổi giận nên muốn bỏ về, vậy nên ngay lập tức đứng dậy đi đến chỗ Jisung muốn xin lỗi

JiChen | Love me like you doNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ