Cứ đều đặn hai ba lần một tuần, Châu Kha Vũ lại tìm đến nhà Lưu Vũ, hoặc ngược lại Lưu Vũ sẽ đến quán bar của hắn. Chẳng hẹn trước, chỉ cần nhìn thấy thì lao vào nhau như thiêu thân lao đầu vào lửa. Đúng với cái mối quan hệ bạn tình của họ.
Nhưng lại có lúc, họ bên nhau như một cặp đôi bình thường.
Có một sáng cuối tuần, Châu Kha Vũ tìm đến nhà Lưu Vũ. Ân ái xong cũng không vội về, hắn bảo đói, muốn Lưu Vũ nấu cho ăn. Lấp đầy bụng thì lại lười biếng ra ghế sofa nằm dài, gối đầu lên đùi cậu. Lưu Vũ cũng để hắn tùy ý nằm, một tay cầm sách đọc, một tay vân vê lọn tóc của hắn.
Mối quan hệ của họ, thừa một chút quan tâm để chỉ là bạn tình, lại thiếu một chút dịu dàng để là người yêu.
Châu Kha Vũ phải đi giải quyết vấn đề ở chi nhánh phía Nam, dự tính mất một tuần mới có thể quay lại.
Dạo gần đây đời sống tình dục đang được thỏa mãn đều đặn, đột nhiên phải nhịn một tuần hắn liền cảm thấy không cam lòng. Chỉ cần nhớ tới Lưu Vũ là con thú trong người hắn liền muốn thức tỉnh.
"Chết tiệt, mới có vài ngày mà tôi tưởng mình sắp nổ tung rồi."
"Ông chủ Châu lúc nào chả thiếu mỹ nữ vây quanh, giờ lại thiếu thốn đến thế à." Lưu Vũ kẹp điện thoại trên tai, tay vẫn bận rộn chấm bài, giọng điệu như muốn khiêu khích trêu ghẹo hắn.
"Vậy nếu tôi tìm đến người khác thì thầy Lưu không để ý sao?"
Lưu Vũ phì cười. "Tại sao tôi phải để ý? Tôi cũng chả phải người yêu của cậu, cậu quan tâm tới chuyện tôi có để ý hay không làm gì."
Nghe đến đây, chẳng hiểu sao trong lòng hắn lại có chút khó chịu. Nhưng ngay sau đó hắn vờ như không có gì, nói, vậy được, rồi cúp máy. Ném điện thoại sang một bên, nằm sấp mặt xuống giường, cố xoa dịu những cảm xúc lạ lẫm vừa len lỏi trong tâm trí.
Chẳng biết trôi qua bao lâu, lại nghe điện thoại vang tiếng báo tin nhắn.
Lưu Vũ gửi cho hắn một tin nhắn thoại. "Cho cậu xem một thứ." Vẫn là giọng nói êm ái hắn đã nghe đến quen thuộc, giọng nói mà càng đặc biệt quyến rũ hơn khi rên rỉ dưới thân hắn.
Cậu gửi đến cho hắn một tệp hình ảnh, Châu Kha Vũ vừa mở lên liền lập tức muốn bóp nát cái điện thoại.
Trong điện thoại là những hình ảnh Lưu Vũ đang mặc độc mỗi chiếc áo sơ mi của hắn, cúc áo mở rộng lộ ra xương quai xanh mê người, bờ vai trắng mịn, phía dưới là đôi chân thon gọn đang khép hờ. Cậu gửi cho hắn ba tấm, mỗi tấm là một tư thế ngồi khác nhau, e ấp như một chú chim nhỏ đang mời gọi người tới ăn sạch mình.
Hắn bấm nút gọi.
"Lưu Vũ, anh đang chơi tôi đúng không?"
"Chẳng phải cậu bảo đang thiếu thốn sao, cho cậu một chút nước giải nhiệt."
"Con mẹ nó anh trực tiếp cho tôi uống thuốc độc luôn còn hơn. Anh đợi đấy, tới lúc về tôi cho anh biết thế nào là đùa với lửa."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bạo Phong Châu Vũ] Trầm Luân
FanfictionTác giả: Cel. Một mối quan hệ chỉ để thỏa mãn thể xác, từ lúc nào đã đi trật nhịp. Ranh giới giữa dục vọng và tình yêu, lẫn lộn chẳng thể phân rõ. Trợ lý nội dung: Cáo