Bước tới nội dung

Canada

Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Anh

[sửa]
Wikipedia tiếng Anh có bài viết về:

Cách phát âm

[sửa]

Từ nguyên

[sửa]

Canada xuất phát từ âm kanata trong ngôn ngữ của người Iroquois Saint Lawrence, nghĩa là "làng" hay "khu định cư". Năm 1535, cư dân địa phương sử dụng từ này để chỉ đường cho nhà thám hiểm người Pháp Jacques Cartier đến làng Stadacona. Cartier sau đó đã phổ biến hóa mục từ bằng cách dùng Canada khi nói đến các khu vực lệ thuộc vào Donnacona. Đến năm 1545, từ Canada xuất hiện trong bản đồ và sách tại châu Âu như một cách ám chỉ đến các vùng này.

Danh từ riêng

[sửa]

Canada

  1. Quốc gia nằmcực bắc của Bắc Mỹ.
  2. Hạ Canada 1791-1841 (hay Canada East 1840-1867, ngày nay là tỉnh Quebec); Thượng Canada (Canada West, nay là tỉnh Ontario); Canadas (tên gọi chung Thượng Canada và Hạ Canada); tỉnh Canada 1841-1867.
  3. Trong thế kỷ XVII và đầu thế kỷ XVIII (từ năm 1608 đến năm 1763), ám chỉ phần lãnh thổ nằm dọc theo sông Saint-Laurent thuộc Tân Pháp, trong đó bao gồm Ngũ Đại hồ xuống lãnh thổ sông Ohio.
  4. Họ người.

Đồng nghĩa

[sửa]

Từ dẫn xuất

[sửa]