Vinh Vương
Giao diện
Vinh Vương (chữ Hán:榮王) là thụy hiệu hoặc tước hiệu của một số vị phiên vương, thân vương hay quận vương trong lịch sử các triều đại phong kiến Trung Hoa.
Thụy hiệu
[sửa | sửa mã nguồn]- Bắc Tống Tân Cung Vinh Vương Triệu Sư Quỳ (truy tặng)
- Bắc Tống Ngô Vinh Vương (hoặc Xương Vinh Vương, Kỳ Vinh Vương, Ung Vinh Vương, Dương Vinh Vương, Từ Vinh Vương, Ký Vinh Vương, Sở Vinh Vương và Yến Vinh Vương) Triệu Hạo
Tước hiệu
[sửa | sửa mã nguồn]- Vinh Vương là tước phong của Lý Uyển (hoàng tử thứ sáu của vua Đường Huyền Tông)
- Vinh Vương là tước phong Lý 㥽 (hoàng tử thứ 20 của vua Đường Hiến Tông)
- Vinh Vương là tước phong thế tập của Lý Lệnh Bình (con trai Lý 㥽 đã đề cập phần trên)
- Vinh Vương là tước phong của hoàng tử Triệu Dữ Nhuế (con thứ của vua Tống Độ Tông)
- Vinh Vương là tước phong của Văn Cung Vương Triệu Hi 瓐 (hậu duệ 8 đời Yên Ý Vương Triệu Đức Chiêu) nhà Tống
- Vinh Vương là tước phong của Triệu Tuần, sau được truy tặng là Cảnh Hiến Thái Tử nhà Nam Tống
- Vinh Vương là tước phong của Tát Đôn nhà Nguyên
- Vinh Vương là tước phong của Hòa Lý Cát nhà Nguyên
- Vinh Vương từng là tước phong của Chu Kiến Lân đời nhà Minh, sau cải phong làm Đức Vương)
- Vinh Vương là phong quốc của Chu Hữu Xu đời nhà Minh, tổng cộng truyền nối được 8 đời quân chủ
- Vinh Vương là phong tước của Liệu Phát Thọ, một tướng lĩnh của quân Thái Bình Thiên Quốc
Khác
[sửa | sửa mã nguồn]- Vinh Vương là tên một cuốn tiểu thuyết của nhà văn Thư Lê bên Trung Quốc thời kỳ hiện đại.