Bước tới nội dung

Quảng Tín (tỉnh)

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Bản đồ Hành chính VNCH năm 1967
Bản đồ hành chính tỉnh Quảng Tín năm 1973

Quảng Tín là một tỉnh cũ thời Việt Nam Cộng hòa ở ven biển Trung Trung Bộ, Việt Nam.

Địa lý

[sửa | sửa mã nguồn]

Tỉnh Quảng Tín có vị trí địa lý:

Diện tích toàn tỉnh Quảng Tín là 4.900 km².

Hành chính

[sửa | sửa mã nguồn]

Tỉnh Quảng Tín có 6 quận, 89 xã. Tỉnh lỵ đặt tại quận Tam Kỳ. Sáu quận là Thăng Bình, Tam Kỳ, Lý Tín, Tiên Phước, Hậu Đức, Hiệp Đức

Tỉnh Quảng Tín 12/1970[1]
STT Quận Diện tích (km²) Dân số (người)
1 Hậu Đức 773,0 16.802
2 Hiệp Đức 652,8 7.729
3 Lý Tín 382,7 65.901
4 Tam Kỳ 2.218,7 160.426
5 Tiên Phước 432,4 26.310
6 Thăng Bình 440,4 128.232
Tổng số 4.900 405.400

Lịch sử

[sửa | sửa mã nguồn]

Ngày 31 tháng 7 năm 1962, Chính phủ Việt Nam Cộng hòa ra sắc lệnh 162-NV chia tỉnh Quảng Nam thành hai tỉnh Quảng Nam và Quảng Tín. Sông Rù Rì là phân giới hai tỉnh.

Ngày 4 tháng 10 năm 1975, tỉnh được hợp nhất với Quảng Nam và Đà Nẵng thành tỉnh Quảng Nam-Đà Nẵng.

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]

Liên kết ngoài

[sửa | sửa mã nguồn]