Chapter Text
01. Vĩnh viễn
Sakura không tin vào cái được gọi là “vĩnh viễn”, Suo cũng vậy. Nên rất hiếm, dường như chưa từng có lần nào cả hai chủ động nhắc về nó. Không phải không muốn, chỉ là không tin, sợ nói ra rồi sẽ không còn có thể bên nhau nữa.
Có lẽ do Sakura từng thấy rất nhiều người hẹn thề bên nhau trọn đời trọn kiếp nhưng lại chẳng thể kề cạnh, hoặc những người hôm nay nói vĩnh viễn không rời, hôm sau đã trở thành đống tro tàn lạnh lẽo. Quá đỗi vô thường, quá đỗi nghiệt ngã. Nên cậu chẳng thể nói những lời ấy ra thành lời.
Còn Suo, có lẽ cũng tương tự như vậy, hoặc có lẽ cảm thấy nếu nói ra sẽ không còn linh nghiệm nữa. Sakura không rõ, nhưng cậu biết rằng Suo cũng rất mong muốn có thể vĩnh viễn bên cạnh mình.
02. Thành tâm
“Tại sao mày lại tới đây?”
“Để cầu thần linh phù hộ đó.”
Suo không theo đạo, Sakura biết điều đó, nhưng mỗi khi có dịp cậu đều sẽ tới nhà thờ hoặc đền chùa để cầu phúc.
Cách cậu trai cầu khấn thành tâm tới nỗi Sakura phải tự hỏi liệu cậu có thật sự không tin vào thần hay không. Nhưng Suo chỉ cười, không đáp lời.
Sakura không hiểu, nhưng lâu dần cũng không hỏi nữa mà cũng hướng tới thần linh trên cao, thành tâm cầu khẩn.
“Sakura-kun cầu gì vậy?”
“Nói ra thì không linh nữa, mày bảo thế mà.”
03. Khăn voan
Suo từng đội khăn voan cho Sakura.
Gọi là khăn voan cũng không đúng, vì nó chỉ là một mảnh lụa mỏng mà Suo tìm được. Chất liệu rất tốt, khi chạm vào cũng rất mềm, không giống mẫu vải dùng làm khăn voan bình thường.
Suo đã trùm nó qua đầu Sakura, chỉ vén lên một góc để cả hai nhìn thấy nhau, đủ để cho đôi môi hai người chạm nhau.
04. Cho dù Chúa có chấp nhận hay không đều không có gì thay đổi
“Sakura-kun thấy buồn vì Chúa không chấp nhận đôi ta sao?”
Đôi mắt Sakura hướng thẳng tới Suo, có lẽ do ánh nắng quá chói mắt nên bất giác khiến cậu trai cảm thấy đôi mắt ấy lấp lánh hơn mọi khi.
“Không, cho dù Chúa có chấp nhận hay không đều không có gì thay đổi.”
05. Ireland
Sakura đã hôn Suo.
Một nụ hôn lướt qua giống như chuồn chuồn trên mặt nước, nhẹ nhàng nhưng đầy xúc cảm.
06. Nguyện ước
“Tôi sẽ bên cạnh người, vĩnh viễn, trọn đời trọn kiếp. Cho dù có là bệnh tật, cho dù có là tai ương, kể cả là cái chết chúng ta cũng sẽ vĩnh viễn không rời xa.”
Sakura đã viết những lời đó trên thẻ ước nguyện, rồi treo trên cành trúc ở đền, một cách đầy cẩn trọng, mong đợi.
07. Chúng ta sẽ vĩnh viễn không rời xa, kể cả khi chết
“Cho tới khi cả tôi và em trút hơi thở cuối cùng, đôi ta sẽ vĩnh viễn kể cạnh.”
Suo và Sakura đã móc nghéo, người nào nuốt lời sẽ phải ăn 1000 cây kim.