Work Text:
chiều thứ hai, trời nắng vàng rực rỡ.
một đôi cánh bướm đen bất chợt bay ngang qua cửa sổ, những vệt trắng bạc trên nền đen như sáng rực lên trong ánh nắng. nó nhẩn nha dạo chơi giữa những cành lá lộc vừng, chốc chốc lại đậu nhờ trên một chiếc lá non màu ngọc bích.
lá xào xạc, nhẹ nghiêng mình theo chiều cơn gió thổi. bướm giật mình, giang rộng cánh bay đi, thả mình lượn theo làn gió mơn man.
cánh bướm quệt nhẹ qua tấm kính cửa sổ, để lại một vệt bụi sẫm màu. mặt trời chiếu tới, bụi lấp lánh như sao sa. à, ra là phấn bướm.
bướm lượn qua ô cửa sổ một lần nữa, bay chầm chậm như thể đang chần chừ, đang phân vân không biết đi về đâu.
một giây, hai giây, ba giây trôi qua.
đôi cánh bướm đen bất chợt bay đi, để lại một ít phấn bướm bay lả tả phía sau. nó kiêu hãnh xòe đôi cánh lớn, như thể muốn khoe cho cả thế giới rằng ta đây đang khoác trên mình trang phục đẹp.
rồi bướm bay mất hút, chỉ để lại nắng vàng rơi trên khung cửa sổ. phấn bướm đã bị cuốn theo chiều gió từ lúc nào không hay.
chiều thứ hai, mặt trời dần lặn. nắng dần tắt.
và bướm không quay lại.